jǔ sàng
lè sàng
nǎo sàng
fán sàng
lún sàng
lì sàng
gǎo sàng
zāo sàng
káng sàng
quē sàng
hù sàng
chuǎng sāng
shuāi sāng
tàn sàng
bēn sāng
bìn sàng
fāng sàng
dá sàng
wǎn sàng
jū sāng
xīn sàng
yāo sàng
nèi sàng
kè sàng
gǔ sàng
zhòng sàng
lǐ sàng
fèi sàng
fā sāng
bēng sàng
háo sāng
háo sāng
duǎn sàng
shī sàng
shū sàng
guāi sàng
lín sàng
xiōng sàng
chí sàng
jiān sàng
cóng sàng
zú sàng
de sàng
bào sāng
jié sàng
fèn sàng
cú sàng
dā sàng
zǔ sàng
shī sàng
cú sàng
sòng sāng
sī sàng
xíng sāng
lì sàng
jiǔ sàng
kāi sàng
zhá sàng
nì sàng
diào sāng
xiǎo sàng
tuí sāng
biǎn sàng
bēn sàng
hù sàng
chóng sàng
kòu sàng
jiǎn sàng
lí sàng
zhuàng sàng
bēi sàng
dà sàng
qì sàng
kuī sàng
zhuó sàng
dāng sàng
piān sàng
shǒu sāng
zhí sàng
gào sàng
tíng sàng
gǔ sàng
fù sāng
yǔn sàng
bīng sàng
fú sàng
shuì sàng
fáng sàng
tuí sàng
chú sāng
chū sāng
kuì sàng
guó sāng
miǎn sàng
yīn sàng
zhuó sàng
nǎng sàng
diāo sàng
ào sàng
bāo sàng
diāo sàng
nào sàng
sī sàng
hūn sàng
dào sàng
jiāo sàng
huò sàng
ruò sàng
kū sāng
guàn sàng
quán sàng
⒈ 懊恼沮丧。
引杨沫《瘦马和长矛》:“可是,在一阵恼丧之后,我仍又兴致勃勃地拿起笔来了。”
管桦《清风店》二:“他特别恼丧的是他的胡子,稀稀拉拉,数个来回也不到二十根。”
恼nǎo(1)(动)生气:~恨|别~。(2)(动)烦闷;心里不痛快:苦~。
丧读音:sāng,sàng[ sàng ]1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。