lín pèi
lín píng
lín yú
lín shǐ
lín fú
lín fèng
lín zhǐ
lín zhǐ
lín sūn
lín dé
lín diàn
lín gé
lín jià
lín zhuàn
lín jiāo
lín wéi
lín sì
lín jū
lín fú
lín jīng
lín hóng
lín fǔ
lín zhèn
lín jì
lín shū
lín ér
lín lù
lín jì
lín jīng
lín zhōu
lín zhì
lín niǎo
lín xuān
lín yóu
lín bǐ
lín ruì
lín diàn
lín tái
lín dié
lín zhǒng
lín jiā
lín lín
lín shěng
lín wén
lín xuàn
lín qì
lín jiǎo
lín fú
lín suǐ
lín guǎn
èr fèng
chén fèng
chǔ fèng
wǔ fèng
qí fèng
yì fèng
chú fèng
là fèng
yí fèng
wěi fèng
jīn fèng
tóng fèng
pān fèng
bǎo fèng
kūn fèng
cuì fèng
yāo fèng
chì fèng
bǎi fèng
lóng fèng
qīng fèng
zhú fèng
xiān fèng
liǎng fèng
xī fèng
yuān fèng
pī fèng
jí fèng
shuāng fèng
gē fèng
zhàn fèng
jǐn fèng
shén fèng
guī fèng
yuān fèng
bǔ fèng
xián fèng
xuán fèng
chuī fèng
sān fèng
cǎi fèng
yún fèng
xiáng fèng
tiě fèng
xīng fèng
bái fèng
qín fèng
dà fèng
yáo fèng
wēi fèng
huán fèng
tàn fèng
chí fèng
luán fèng
dān fèng
zhī fèng
qǐ fèng
tuán fèng
niǎo fèng
yóu fèng
ǒu fèng
zhào fèng
nú fèng
hé fèng
jiǔ fèng
dé fèng
tóng fèng
bì fèng
lín fèng
tǔ fèng
xiáng fèng
kuà fèng
míng fèng
wěi fèng
tí fèng
gāo fèng
fù fèng
jiāo fèng
jì fèng
wǔ fèng
zǐ fèng
⒈ 麒麟和凤凰。
引《文选·汉武帝<贤良诏>》:“麟凤在郊藪, 河洛出图书,呜呼,何施而臻此乎?”
李善注引《礼记》:“圣王所以顺,故凤凰騏麟,皆在郊藪。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·知音》:“夫麟凤与麏雉悬絶,珠玉与砾石超殊,白日垂其照,青眸写其形。”
《旧唐书·文苑传上·杨炯》:“而云麟凤有四灵之名,玄龟有负图之应。”
周咏《杂诗》:“荆棘满中原,麟凤絶郊藪。”
⒉ 比喻才智出众的人。
引南唐陈陶《闲居杂兴》诗之二:“中原莫道无麟凤,自是皇家结网疎。”
宋苏轼《司马温公神道碑》:“公如麟凤,不鷙不搏。”
清钱谦益《南京光禄寺少卿冯若愚授奉政大夫制·继妻姚氏赠宜人》:“螟蛉有子,闺门聿著其恩勤;麟凤多才,邦家犹藉其长养。”
麟、凤原指传说中的祥兽。今用以喻况世间贤圣的人。