tí jù
tí pǐn
tí yú
tí hóng
tí zhù
tí kè
tí qiān
tí hé
tí bǐ
tí jiān
tí quē
tí niàn
tí cān
tí zàn
tí bǐ
tí bì
tí pò
tí hào
tí xù
tí jì
tí jié
tí kuǎn
tí zhì
tí dì
tí kuò
tí biǎo
tí zhù
tí huà
tí zòu
tí jiàn
tí tǎ
tí jiàn
tí é
tí huā
tí bá
tí jiān
tí gāng
tí miǎn
tí cí
tí yá
tí biǎn
tí bǔ
tí mù
tí jīn
tí yì
tí shuō
tí miàn
tí cái
tí tóu
tí shàn
tí fú
tí còu
tí shuō
tí pài
tí gāo
tí qiáo
tí shū
tí fèng
tí gāo
tí jīng
tí jué
tí zhǔn
tí fēng
tí míng
tí jìn
tí pái
tí bǎng
tí bǎng
qīng fèng
wěi fèng
tí fèng
yì fèng
xián fèng
tóng fèng
yuān fèng
chí fèng
yí fèng
tuán fèng
zhī fèng
kūn fèng
dà fèng
xiáng fèng
wēi fèng
wǔ fèng
bái fèng
dān fèng
chuī fèng
yún fèng
jiǔ fèng
bǎi fèng
pān fèng
hé fèng
qín fèng
niǎo fèng
dé fèng
zhào fèng
jīn fèng
fù fèng
gāo fèng
chǔ fèng
xiān fèng
gē fèng
cǎi fèng
wǔ fèng
wěi fèng
xīng fèng
qí fèng
nú fèng
tiě fèng
èr fèng
cuì fèng
bǎo fèng
bì fèng
yáo fèng
sān fèng
chén fèng
ǒu fèng
chì fèng
míng fèng
yāo fèng
kuà fèng
xī fèng
yuān fèng
shén fèng
jiāo fèng
qǐ fèng
jí fèng
pī fèng
huán fèng
zǐ fèng
zhàn fèng
tàn fèng
chú fèng
liǎng fèng
guī fèng
jǐn fèng
tǔ fèng
yóu fèng
tóng fèng
bǔ fèng
là fèng
lín fèng
xuán fèng
shuāng fèng
luán fèng
jì fèng
lóng fèng
xiáng fèng
zhú fèng
南朝·宋·刘义庆《世说新语•简傲》:“嵇康与吕安hAo86.善,每一相思,千里命驾。
⒈ 南朝宋刘义庆《世说新语·简傲》:“嵇康与吕安善,每一相思,千里命驾。 安后来,值康不在。 喜 ( 康兄)出户延之,不入。题门上作‘凤’字而去。
引喜不觉,犹以为欣,故作。‘凤’字,凡鸟也。”
后因以“题凤”为访友的典故。 唐钱起《过张成侍御宅》诗:“丞相幕中题凤人,文章心事每相亲。”
明唐寅《长洲高明府过访山庄失于迎迓作此奉谢》诗:“题凤在门惊迅笔,驱鷄上树避鸣騶。”
清赵翼《金子友来乞楹帖》诗:“岂敢戏留题凤字,或疑错写弄麞书。”
晋代吕安在嵇喜门上题「凤」字的故事,「凤」字拆解为凡鸟,意指嵇喜乃凡俗之士,不可相善。见南朝宋.刘义庆《世说新语.简傲》。
题tí(1)本义:(名)头额。(2)(名)题目:标~|本~。(3)(动)写上;签:~名|~诗。(4)(Tí)姓。
凤读音:fèng凤fèng(1)(名)凤凰:龙~|丹~朝阳。(2)(名)姓。