xiāo shú
xiàn shú
píng shú
chún shú
chuī shú
shàng shú
miàn shú
ruǎn shú
rěn shú
liàn shú
xián shú
cuī shú
dǎo shú
xiǎo shú
huá shú
làn shú
bī shú
bàn shú
bèi shú
shěn shú
lín shú
zǎo shú
qíng shú
huǒ shú
diào shú
xuán shú
xiáng shú
dēng shú
qià shú
jīng shú
bù shú
zhūn shú
shǒu shú
qián shóu
xīn shú
rèn shú
sù shú
tuō shú
chún shú
cán shú
chāng shú
jī shú
shěn shú
chéng shú
fān shú
xián shú
chūn shú
chún shú
huáng shú
fēng shú
shēng shú
guàn shú
wēi shú
chén shú
mì shú
hé shú
wǎn shú
cù shú
gēn shú
qīng shú
yì shú
xí shú
zhú shú
liū shóu
ěr shú
hōu shú
qiǎn shú
sī shú
chì shú
tōng shú
fǔ shú
mài shú
dà shú
rè shú
nuò shú
làn shú
wǔ shú
guàn shú
gǎn shú
xùn shú
qīn shú
shàn shú
guā shú
xiǎo shú
rèn shú
chèn shú
yì shú
jìn shú
làn shú
yuán shú
xié shú
ān shú
烂熟lànshú
(1) 很熟,熟透
英be thoroughly cooked(2) 熟.练地、精通地
例台词背得烂熟英know thoroughly果实熟透。
1.食物熟透而鬆軟。《呂氏春秋•孝行覽•本味》:“故久而不弊,熟而不爛,甘而不噥。”《紅樓夢•第十一回》:“說有好吃的要幾樣,還要很爛的。”
2.腐敗的、破舊的:“爛蘋果”、“破銅爛鐵”。
3.光明、顯著:“燦爛”、“絢爛”。《詩經•鄭風•女曰雞鳴》:“子興視夜,明星有爛。”《漢書•卷九十九•王莽傳上》:“四年于茲,功德爛然。”
4.紊亂沒頭緒:“爛攤子”、“一本爛帳”。
5.形容人不好、差勁:“你這個人太爛了!”
6.極、過分。如;“爛熟”、“爛醉”。《儒林外史•第三回》:“你是個爛忠厚沒用的人,所以這些話我不得不教導你。”
7.腐敗:“潰爛”、“海枯石爛”。《文選•陳琳•檄吳將校部曲文》:“十萬之師,土崩魚爛。”
8.燒灼。《漢書•卷六十八•霍光傳》:“曲突徙薪亡恩澤,燋頭爛額為上客耶?”
熟读音:shú,shóu[ shú ]1. 食物烧煮到可吃的程度:饭熟了。
2. 植物的果实或种子长成,又特指庄稼可收割或有收成:成熟。瓜熟蒂落。
3. 程度深:熟睡。熟思(经久而周密地思考)。深思熟虑。
4. 做某种工作时间长了,精通而有经验:熟练。娴熟。熟习。熟能生巧。
5. 习惯,常见,知道清楚:熟人。熟悉。熟记(强记)。轻车熟路。
6. 经过加工炼制的:熟铁。熟皮子。熟石膏。熟石灰。