shǒu shú
chāng shú
hōu shú
fǔ shú
xiàn shú
fēng shú
xùn shú
yì shú
zhūn shú
chún shú
bù shú
xián shú
guàn shú
xié shú
xiāo shú
huáng shú
nuò shú
rěn shú
bī shú
xiǎo shú
xiǎo shú
yuán shú
sī shú
làn shú
wēi shú
yì shú
huá shú
jīng shú
qīng shú
rè shú
qià shú
chún shú
wǔ shú
rèn shú
ruǎn shú
miàn shú
qíng shú
chún shú
bàn shú
làn shú
dēng shú
zhú shú
tōng shú
gēn shú
hé shú
liàn shú
dà shú
ān shú
diào shú
bèi shú
dǎo shú
zǎo shú
chén shú
shàn shú
qīn shú
xuán shú
rèn shú
xí shú
xián shú
cù shú
shàng shú
huǒ shú
tuō shú
cán shú
chuī shú
chūn shú
gǎn shú
lín shú
fān shú
shěn shú
liū shóu
chéng shú
wǎn shú
qián shóu
làn shú
xiáng shú
chì shú
qiǎn shú
ěr shú
chèn shú
shěn shú
píng shú
guàn shú
mài shú
mì shú
guā shú
jìn shú
shēng shú
cuī shú
jī shú
xīn shú
sù shú
⒈ 十分驯服。
引唐元稹《雉媒》诗:“啖养能几时,依然已驯熟。”
《三国演义》第六三回:“吾所骑白马性极驯熟,军师可骑,万无一失。”
杨朔《金字塔夜月》:“月亮地里,这个一百八十多呎长的人面狮身大物件显得那么安静,又那么驯熟。”
⒉ 熟习;熟悉。
引明宋濂《送季芳联上人东还四明序》:“然心未易明也……必处乎重山密林之中,木茹涧饮,絶去外缘,而直趋一真之境,水漂麦而不顾,雷破柱而弗惊,久之驯熟,忽然顿悟,大地山河咸作碧流离色,能如是,不可谓无所证入矣。”
鲁迅《彷徨·祝福》:“祥林嫂比初来时候神气舒畅些,不待指引,自己驯熟的安放了铺盖。”
驯xùn(1)(形)顺服的;善良:温~|~顺。(2)(动)使顺服:善于~虎。
熟读音:shú,shóu[ shú ]1. 食物烧煮到可吃的程度:饭熟了。
2. 植物的果实或种子长成,又特指庄稼可收割或有收成:成熟。瓜熟蒂落。
3. 程度深:熟睡。熟思(经久而周密地思考)。深思熟虑。
4. 做某种工作时间长了,精通而有经验:熟练。娴熟。熟习。熟能生巧。
5. 习惯,常见,知道清楚:熟人。熟悉。熟记(强记)。轻车熟路。
6. 经过加工炼制的:熟铁。熟皮子。熟石膏。熟石灰。