shàn suì
shàn móu
shàn shǎng
shàn cí
shàn xìn
shàn cái
shàn fàn
shàn xué
shàn duān
shàn shàn
shàn fēi
shàn liáng
shàn yùn
shàn fù
shàn zhǒng
shàn gēn
shàn cháng
shàn xīng
shàn zhàn
shàn è
shàn gǔ
shàn rén
shàn fáng
shàn guǒ
shàn lèi
shàn nǚ
shàn lì
shàn yì
shàn bǐ
shàn jiàn
shàn xíng
shàn zāi
shàn huàn
shàn jìng
shàn lài
shàn jià
shàn fǎ
shàn shì
shàn zhèng
shàn sī
shàn shì
shàn jiā
shàn jué
shàn mén
shàn xí
shàn dé
shàn yú
shàn hǎo
shàn huò
shàn cè
shàn shì
shàn róu
shàn chá
shàn fǒu
shàn néng
shàn dào
shàn quǎn
shàn qù
shàn huì
shàn gǎn
shàn bù
shàn shǒu
shàn qún
shàn bào
shàn huà
shàn shí
shàn biàn
shàn jīng
shàn yè
shàn hé
shàn zhuàng
shàn yán
shàn běn
shàn biàn
shàn hòu
shàn shì
shàn quán
shàn nìng
shàn huǐ
shàn cái
shàn wàng
shàn fēng
shàn zhōng
shàn yǒu
shàn zhā
shàn dāo
shàn dài
shàn gùn
shàn lín
shàn shì
shàn jīng
shàn jiē
shàn huàn
shàn niàn
shàn tán
shàn zhēng
shàn qìng
shàn cǎo
shàn yī
shàn gōng
shàn qí
shàn jǔ
shàn jiāo
shàn xiǎo
shàn xìng
shàn qì
shàn yù
shàn píng
shàn dì
shàn qiǎo
shàn zhì
shàn huái
shàn shú
shàn yù
shàn jiàn
shàn rǎng
shàn yuè
shàn xiáng
shàn qián
shàn xīn
shàn juàn
guā shú
yuán shú
bù shú
dà shú
wēi shú
zhūn shú
chì shú
xuán shú
làn shú
miàn shú
wǎn shú
shǒu shú
bī shú
lín shú
chuī shú
xián shú
rèn shú
liū shóu
shàn shú
cù shú
guàn shú
dēng shú
gēn shú
rè shú
xí shú
chéng shú
qīng shú
làn shú
wǔ shú
nuò shú
chún shú
yì shú
xiáng shú
hōu shú
jīng shú
xiǎo shú
ruǎn shú
chún shú
sù shú
chāng shú
jī shú
gǎn shú
làn shú
chén shú
shàng shú
fān shú
cuī shú
diào shú
guàn shú
bèi shú
bàn shú
hé shú
tōng shú
chún shú
zǎo shú
rěn shú
qián shóu
huǒ shú
xīn shú
xiāo shú
xié shú
píng shú
fēng shú
chūn shú
liàn shú
zhú shú
jìn shú
ěr shú
xiàn shú
qíng shú
fǔ shú
qià shú
huá shú
ān shú
dǎo shú
cán shú
xùn shú
qiǎn shú
shěn shú
huáng shú
mài shú
shēng shú
qīn shú
mì shú
yì shú
rèn shú
shěn shú
xián shú
tuō shú
xiǎo shú
chèn shú
sī shú
⒈ 犹丰收。
引唐玄宗《赈恤河南北诏》:“閒者河北河南,颇非善熟,人閒粮食,固应乏少。”
《新唐书·权德舆传》:“江淮田一善熟,则旁资数道,故天下大计,仰於东南。”
⒉ 和善,和气。
引《警世通言·计押番金鳗产祸》:“我也认得这戚青,却善熟。”
善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。
熟读音:shú,shóu[ shú ]1. 食物烧煮到可吃的程度:饭熟了。
2. 植物的果实或种子长成,又特指庄稼可收割或有收成:成熟。瓜熟蒂落。
3. 程度深:熟睡。熟思(经久而周密地思考)。深思熟虑。
4. 做某种工作时间长了,精通而有经验:熟练。娴熟。熟习。熟能生巧。
5. 习惯,常见,知道清楚:熟人。熟悉。熟记(强记)。轻车熟路。
6. 经过加工炼制的:熟铁。熟皮子。熟石膏。熟石灰。