táo lù
táo bèi
táo bēi
táo fù
táo dùn
táo fú
táo yǐn
táo míng
táo pàn
táo yí
táo bīng
táo bèn
táo zuì
táo yáo
táo wǔ
táo shēn
táo huì
táo bū
táo sàn
táo nán
táo cí
táo jiān
táo qín
táo shí
táo pǎo
táo lù
táo duǒ
táo zé
táo huāng
táo táo
táo huì
táo jūn
táo tuō
táo hào
táo yáng
táo xí
táo yuè
táo mìng
táo hé
táo zǒu
táo piào
táo shēng
táo lí
táo jiān
táo qián
táo jié
táo sǒu
táo hūn
táo è
táo xǐ
táo fàn
táo mén
táo luàn
táo yì
táo shì
táo jiǔ
táo yáng
táo guī
táo zhài
táo fǎn
táo jià
táo yè
táo shú
táo nüè
táo bǐ
táo jiàng
táo bèng
táo shuì
táo cáng
táo guǎi
táo chǒng
táo dùn
táo chén
táo rén
táo diàn
táo xíng
táo yáng
táo cuàn
táo bì
táo pái
táo wáng
táo nì
táo chán
táo guāi
zhí bèn
shén bēn
qī bēn
qū bēn
bō bēn
zhuī bēn
téng bēn
fēi bēn
pū ben
hǔ bèn
dùn bēn
kuì bēn
jìng bēn
jīng bēn
wáng bēn
liú bēn
chí bēn
kuáng bēn
diàn bēn
táo bèn
bèng bēn
tóu bèn
jiǎo bēn
yù bēn
zhú bēn
jùn bēn
yí bēn
pēng bēn
héng bēn
bài bēn
chéng bēn
zǒu bēn
wài bēn
bēng bēn
xīng bēn
chū bēn
kè bēn
fēng bēn
léi bēn
wán bēn
fēng bēn
dà bēn
yì bēn
nán bēn
wān bēn
chún bēn
cuān bēn
逃奔táobèn
(1)逃走
英run away to⒈ 逃亡到别的地方。
引《左传·宣公十六年》:“於是晋国之盗逃奔于秦。”
北魏郦道元《水经注·获水》:“昔夏少康逃奔有虞,为之庖正。”
吴唅《海瑞》:“﹝农民﹞无处投靠的便只好逃奔四方,寻找活路。”
逃走。
如:「他失手杀人后,立刻逃奔到南部的深山。」
逃táo(1)(动)逃跑;逃走:~奔|~窜。(2)(动)逃避:~税|~学。
奔读音:bēn,bèn[ bèn ]1. 直往,趋向:投奔。奔东走。他都奔六十了(将近六十岁)。
2. 为某种目的而尽力去做:奔命。