táo guī
táo zhài
táo pǎo
táo rén
táo fàn
táo cáng
táo bǐ
táo guǎi
táo yuè
táo lù
táo jiàng
táo mìng
táo huāng
táo wǔ
táo zuì
táo bì
táo yáng
táo dùn
táo qín
táo sàn
táo qián
táo chǒng
táo luàn
táo jiān
táo xí
táo cuàn
táo jià
táo pái
táo duǒ
táo chén
táo dùn
táo bèng
táo jié
táo yè
táo bēi
táo yáo
táo wáng
táo mén
táo pàn
táo sǒu
táo huì
táo shēng
táo piào
táo táo
táo diàn
táo fú
táo lí
táo yǐn
táo jiǔ
táo zǒu
táo jūn
táo yí
táo zé
táo nüè
táo yáng
táo míng
táo yì
táo bū
táo è
táo bèn
táo xíng
táo guāi
táo fǎn
táo tuō
táo nì
táo jiān
táo shēn
táo shì
táo lù
táo xǐ
táo nán
táo fù
táo hào
táo chán
táo hūn
táo shuì
táo hé
táo bīng
táo shí
táo cí
táo bèi
táo huì
táo shú
táo yáng
dēng chán
shī chán
xūn chán
kuáng chán
zī chán
dāi chán
qī chán
dì chán
chuán chán
lùn chán
ān chán
chū chán
kū chán
xíng chán
jìn chán
xué chán
yuān chán
xiāng chán
tán chán
mào chán
bān chán
bī chán
yáo chán
sān chán
huà chán
táo chán
sì chán
dǎ chán
shì chán
nèi chán
shòu shàn
xún chán
rù chán
wài chán
shū chán
piān chán
chá chán
bì chán
zhèng chán
fēng shàn
zuò chán
dān chán
chéng chán
zhōng chán
xiū chán
gū chán
yè chán
jiāo chán
yī chán
chū chán
jié chán
bāo chán
hú chán
⒈ 逃出禅戒。
引唐杜甫《饮中八仙歌》:“苏晋长斋绣佛前,醉中往往爱逃禪。”
仇兆鳌注:“逃禪,犹云逃墨逃杨,是逃而出,非逃而入。”
⒉ 指遁世而参禅。
引唐牟融《题寺壁》诗:“闻道此中堪遁跡,肯容一榻学逃禪。”
明无名氏《四贤记·邂逅》:“端恐路途未稳,学逃禪云外,觅个亲人。”
胡怀琛《送亚子归梨里》诗:“商量偕隐谋非错,检点逃禪事亦难。”
逃táo(1)(动)逃跑;逃走:~奔|~窜。(2)(动)逃避:~税|~学。
禅读音:chán,shàn[ chán ]1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。