táo hào
táo yì
táo shēng
táo chán
táo tuō
táo fú
táo lù
táo zhài
táo wáng
táo jiān
táo piào
táo è
táo guāi
táo yáo
táo fàn
táo dùn
táo fù
táo yáng
táo huāng
táo yè
táo shí
táo bǐ
táo shú
táo yáng
táo hé
táo yáng
táo shēn
táo bì
táo zé
táo qián
táo pái
táo shì
táo wǔ
táo hūn
táo huì
táo xí
táo jiàng
táo yuè
táo mìng
táo mén
táo chǒng
táo míng
táo yǐn
táo rén
táo cí
táo lù
táo nüè
táo nì
táo dùn
táo pàn
táo lí
táo bèng
táo sǒu
táo sàn
táo pǎo
táo yí
táo chén
táo guī
táo bèn
táo duǒ
táo bīng
táo diàn
táo bēi
táo jià
táo zǒu
táo nán
táo jūn
táo qín
táo bū
táo jiǔ
táo shuì
táo xǐ
táo xíng
táo jié
táo táo
táo fǎn
táo cáng
táo luàn
táo bèi
táo cuàn
táo guǎi
táo zuì
táo jiān
táo huì
fú nì
jì nì
yī nì
róng nì
qiān nì
huì nì
duǒ nì
qīn nì
zhòng nì
xiāo nì
tuì nì
lòu nì
cáng nì
cè nì
gào nì
shěn nì
méi nì
jiān nì
suō nì
fú nì
bǎi nì
wáng nì
sāi nì
píng nì
táo nì
yīn nì
mái nì
dùn nì
píng nì
yí nì
lún nì
biǎn nì
huì nì
guī nì
tiào nì
dào nì
shǒu nì
shě nì
wéi nì
cuàn nì
huì nì
tāo nì
qián nì
bì nì
xiāo nì
pì nì
è nì
yāo nì
bì nì
suì nì
fán nì
yǐn nì
māo nì
bì nì
逃匿táonì
(1) 逃[.好工具]跑躲藏
英go into hiding;escape and hide⒈ 逃走隐匿。
引《孟子·滕文公上》:“益烈山泽而焚之,禽兽逃匿。”
《后汉书·方术传上·许杨》:“及莽篡位, 杨乃变姓名为巫医,逃匿它界。”
宋钱易《南部新书》癸:“有民沉超者,负罪逃匿。”
叶君健《自由》十八:“衙门里的差役人员,在农民涌进城时,就已经逃匿一空,各奔前程。”
逃亡后,将自己藏匿起来。