táo jié
táo pàn
táo mén
táo qián
táo fú
táo bèng
táo cí
táo sàn
táo yì
táo qín
táo duǒ
táo chǒng
táo bì
táo wáng
táo huì
táo chén
táo lí
táo tuō
táo xí
táo bèn
táo jūn
táo yí
táo bū
táo dùn
táo shì
táo jià
táo hào
táo guī
táo míng
táo jiàng
táo nì
táo pǎo
táo yáo
táo yuè
táo yǐn
táo xǐ
táo hé
táo hūn
táo zuì
táo yáng
táo rén
táo pái
táo lù
táo dùn
táo wǔ
táo shí
táo luàn
táo jiān
táo piào
táo nán
táo shēng
táo bǐ
táo yè
táo chán
táo nüè
táo fàn
táo bèi
táo zé
táo shēn
táo yáng
táo bīng
táo sǒu
táo cuàn
táo jiǔ
táo jiān
táo guǎi
táo xíng
táo fù
táo diàn
táo cáng
táo shuì
táo zhài
táo fǎn
táo è
táo lù
táo táo
táo yáng
táo mìng
táo huāng
táo huì
táo guāi
táo zǒu
táo bēi
táo shú
qī wáng
diāo wáng
mí wáng
sàng wáng
luàn wáng
cún wáng
lòu wáng
hòu wáng
yāo wáng
wèi wáng
sī wáng
yāng wáng
gù wáng
yōu wáng
yì wáng
kōng wáng
yāo wáng
dùn wáng
jiàn wáng
xùn wáng
zhuì wáng
pò wáng
jiān wáng
chuí wáng
lún wáng
chū wáng
jí wáng
shuāi wáng
bū wáng
guāi wáng
zhòu wáng
cǎn wáng
liú wáng
bō wáng
zhǐ wáng
fù wáng
héng wáng
lěi wáng
jiù wáng
chú wáng
xìng wáng
diāo wáng
jué wáng
huǐ wáng
huāng wáng
bèng wáng
chāng wáng
wǔ wáng
lòu wáng
bēn wáng
quē wáng
xiāo wáng
bào wáng
táo wáng
duàn wáng
shī wáng
zài wáng
zǒu wáng
shēn wáng
zhèn wáng
cán wáng
bēn wáng
dān wáng
dào wáng
miè wáng
pàn wáng
liǎng wáng
chāng wáng
qīng wáng
pàn wáng
jiān wáng
yǔn wáng
diāo wáng
zhuī wáng
dào wáng
yān wáng
mǐn wáng
sǐ wáng
cuàn wáng
yí wáng
de wáng
shāng wáng
xuē wáng
piān wáng
bài wáng
xīng wáng
fèi wáng
wēi wáng
sān wáng
wǎng wáng
huī wáng
huì wáng
hào wáng
tuī wáng
gù wáng
fàng wáng
[.好工具]逃亡táowáng
(1) 逃跑在外;出走逃命
英bee a fugitive;go into exile;flee from home⒈ 逃走流亡。
引《管子·轻重乙》:“今发徒隶而作之,则逃亡而不守。”
《后汉书·皇甫嵩传》:“所在燔烧官府,劫略聚邑,州郡失据,长吏多逃亡。”
《旧唐书·窦建德传》:“丈夫不死,当立大功,岂可为逃亡之虏也。”
曹靖华《飞花集·深沪春意浓似酒》:“海边有个龙寮村,解放前有二十九户人家……有的沦为乞丐,有的逃亡他乡。”
⒉ 指逃亡的人。
引唐高适《遇卢明府有赠》诗:“奸猾唯闭户,逃亡归种田。”
元薛昂夫《朝天曲》:“一脐然出万民膏,谁把逃亡照?”
《英烈传》第二六回:“若金陵朱某,尤为罪魁;据名都,夺上郡,诱纳逃亡,事难缕悉。”
逃奔出亡。
逃táo(1)(动)逃跑;逃走:~奔|~窜。(2)(动)逃避:~税|~学。
亡读音:wáng,wú[ wáng ]1. 逃:逃亡。流亡。
2. 失去:亡佚。亡羊补牢。
3. 死:伤亡。死亡。
4. 灭:灭亡。亡国奴。救亡。兴亡。