táo fàn
táo shú
táo hé
táo guī
táo fú
táo guǎi
táo xí
táo xíng
táo bīng
táo qián
táo huì
táo wǔ
táo bèng
táo nüè
táo sàn
táo mìng
táo chǒng
táo jiǔ
táo pái
táo lí
táo guāi
táo pǎo
táo yí
táo shì
táo tuō
táo xǐ
táo bū
táo zhài
táo bì
táo chán
táo huì
táo yì
táo shuì
táo yáo
táo jià
táo yáng
táo táo
táo duǒ
táo rén
táo hào
táo bèn
táo zé
táo yuè
táo míng
táo jiàng
táo jié
táo wáng
táo shēn
táo bēi
táo yáng
táo chén
táo huāng
táo luàn
táo jiān
táo shí
táo lù
táo bǐ
táo qín
táo pàn
táo yè
táo fǎn
táo yáng
táo diàn
táo dùn
táo cáng
táo cuàn
táo piào
táo zǒu
táo zuì
táo jūn
táo yǐn
táo lù
táo sǒu
táo hūn
táo jiān
táo nán
táo è
táo shēng
táo nì
táo bèi
táo cí
táo dùn
táo mén
táo fù
láng cuàn
fú cuàn
guǐ cuàn
nì cuàn
jīng cuàn
diān cuàn
zhū cuàn
jiě cuàn
é cuàn
táo cuàn
bēn cuàn
gēng cuàn
shān cuàn
fēi cuàn
tú cuàn
shān cuàn
píng cuàn
wáng cuàn
jūn cuàn
tóu cuàn
bèng cuàn
shǒu cuàn
shēn cuàn
biǎn cuàn
hài cuàn
quán cuàn
dùn cuàn
bēn cuàn
zǒu cuàn
shǔ cuàn
kuì cuàn
niǎo cuàn
zhé cuàn
tuō cuàn
xián cuàn
qián cuàn
yuǎn cuàn
gǎi cuàn
yì cuàn
qiān cuàn
zhì cuàn
qíng cuàn
bū cuàn
diǎn cuàn
fēn cuàn
liú cuàn
kān cuàn
chì cuàn
nì cuàn
qī cuàn
chuān cuàn
逃窜táocuàn
(1) 逃跑流窜;溃散奔逃
英flee in disorder⒈ 逃跑流窜。
引《列子·黄帝》:“﹝禽兽﹞隐伏逃窜,以避患害。”
《后汉书·窦武传》:“武孙辅,时年二岁,逃窜得全。”
明沉鲸《双珠记·辕门遇友》:“安禄山之乱,城郭丘墟,人民逃窜。”
柳青《铜墙铁壁》第十九章:“又过了三天,战斗布署已定, 胡匪军才逃窜了下来。”
奔逃流窜,避往他处。
逃táo(1)(动)逃跑;逃走:~奔|~窜。(2)(动)逃避:~税|~学。
窜读音:cuàn窜cuàn(1)(动)逃跑;乱跑:流~。(2)(动)改动(文字):~改。