bèng tì
bèng xiè
bèng gǔ
bèng fēi
bèng yǒng
bèng chū
bèng yì
bèng jī
bèng zhū
bèng cuì
bèng wáng
bèng shāng
bèng tuō
bèng bēn
bèng sǎ
bèng qì
bèng liè
bèng fú
bèng yún
bèng bī
bèng diǎn
bèng qì
bèng tuò
bèng sàn
bèng bào
bèng fàng
bèng liū
bèng shī
bèng jí
bèng jī
bèng jiē
bèng sǔn
bèng shuǐ
bèng mò
bèng lián
bèng zhú
bèng xué
bèng yì
bèng jiàn
bèng fèng
bèng chè
bèng duàn
bèng huō
bèng zhí
bèng xī
bèng yá
bèng huǒ
bèng bīng
bèng jué
bèng zǒu
bèng dì
bèng cuàn
bèng yān
bèng yuè
bèng fā
bèng tiào
bèng zhú
bèng liè
bèng liú
bèng lèi
bèng quán
bèng yíng
bèng shè
bèng luò
fèn jī
jiāo jī
guǐ jī
gàng jī
cì jī
míng jī
hé jī
piāo jī
pò jī
yǒng jī
dàng jī
fèn jī
tuī jī
bēn jī
tíng jī
suō jī
yíng jī
wú jī
nǎo jī
hè jī
fǎn jī
tóng jī
piān jī
jǔ jī
xiū jī
chù jī
diàn jī
qīng jī
mó jī
huán jī
jiǎng jī
jiǎo jī
bèng jī
kěn jī
āi jī
páng jī
guàn jī
chōng jī
tiào jī
sǒng jī
áng jī
guò jī
dié jī
bēi jī
kè jī
hàn jī
jí jī
sāo jī
pō jī
qiè jī
shí jī
qī jī
bó jī
gàn jī
tuān jī
zào jī
biǎn jī
jié jī
zì jī
pēn jī
tiāo jī
xùn jī
gū jī
fèn jī
zàn jī
jùn jī
dàn jī
shǎng jī
biàn jī
juàn jī
pēn jī
fèi jī
zhèn jī
quàn jī
jī jī
gǎn jī
⒈ 冲撞,刺激。
引清龚自珍《上镇守吐鲁番领队大臣宝公书》:“詎知幸者皆不幸之伏,不幸者又幸之伏,幸不幸凡几相迸激,而遂致我高宗皇帝之大怒。”
迸bèng(动)向外溅出或喷射:火星儿乱~|好半天才~出一句话|~裂|~发。
激读音:jī激jī(1)(动)基本义:(水)因受到震荡而向上涌:(水)因受到震荡而向上涌(2)(动)冷水刺激身体使得病:他被雨~着了。(3)(动)〈方〉用冷水冲或泡食物等使变凉:把西瓜放在冷水里~…~。(4)(动)使发作;使感情冲动:刺~|~将法。(5)(动)(感情)激动:~于义愤。(6)(动)急剧;强烈 :~流|偏~。