bèng diǎn
bèng wáng
bèng duàn
bèng jī
bèng xī
bèng jiē
bèng liū
bèng yì
bèng zǒu
bèng qì
bèng zhú
bèng gǔ
bèng shī
bèng zhú
bèng chū
bèng jiàn
bèng qì
bèng tuò
bèng chè
bèng yǒng
bèng sǔn
bèng sàn
bèng shè
bèng jué
bèng zhí
bèng fàng
bèng luò
bèng cuàn
bèng yá
bèng huō
bèng tiào
bèng liú
bèng yíng
bèng bīng
bèng liè
bèng quán
bèng shāng
bèng bào
bèng jí
bèng mò
bèng bī
bèng lián
bèng sǎ
bèng tuō
bèng yān
bèng shuǐ
bèng cuì
bèng xué
bèng yún
bèng zhū
bèng lèi
bèng fā
bèng dì
bèng yì
bèng xiè
bèng fèng
bèng jī
bèng huǒ
bèng yuè
bèng fēi
bèng liè
bèng bēn
bèng fú
bèng tì
róu cuì
jiān cuì
qīng cuì
fēng cuì
sōng cuì
cuō cuì
tián cuì
shuǎng cuì
gān cuì
bì cuì
fēng cuì
báo cuì
bēng cuì
fū cuì
wēi cuì
nuò cuì
jiāo cuì
zhēn cuì
sū cuì
bèng cuì
gān cuì
shū cuì
qīng cuì
féi cuì
jiāo cuì
lí cuì
xīn cuì
jiāo cuì
ruǎn cuì
jùn cuì
fú cuì
xiān cuì
sōng cuì
gān cuì
ruǎn cuì
迸脆bèngcuì
(1) 清亮爽脆
例“来啦!”随着迸脆的童音,一个小姑娘把门打开了英clear(2) 酥脆
例开花豆迸脆,老人小孩都能吃英very crisp⒈ 方言。绷脆,很脆。
引《儒林外史》第二八回:“诸葛天申又不认的海蜇,説道:‘这迸脆的是甚么东西?倒好吃。’”
王少堂等《宋江》第二回:“把这一只金斗撂了丈把远出去,落在箩底砖上,响声迸脆。”
形容非常爽脆。
迸bèng(动)向外溅出或喷射:火星儿乱~|好半天才~出一句话|~裂|~发。
脆读音:cuì脆cuì(1)(形)容易折断、咬裂、破碎:这树枝太~。(2)(形)(声音)清脆:她的嗓音挺~。(3)(形)〈方〉说话做事爽利痛快:他办事很干~。