shuǎng yì
shuǎng xìng
shuǎng lì
shuǎng lǐ
shuǎng mài
shuǎng huì
shuǎng hù
shuǎng kuai
shuǎng kǎi
shuǎng wù
shuǎng lài
shuǎng shuǎng
shuǎng mù
shuǎng shǔ
shuǎng liàn
shuǎng lì
shuǎng yì
shuǎng wù
shuǎng xìn
shuǎng fǎ
shuǎng xiá
shuǎng xùn
shuǎng dé
shuǎng jiàn
shuǎng chàng
shuǎng huō
shuǎng shāng
shuǎng zhí
shuǎng liè
shuǎng jùn
shuǎng kàng
shuǎng líng
shuǎng lǎng
shuǎng cuì
shuǎng shén
shuǎng kǒu
shuǎng fā
shuǎng fēng
shuǎng yuē
shuǎng dàng
shuǎng shì
shuǎng jùn
shuǎng tuō
shuǎng jiū
shuǎng kǎi
shuǎng dàn
shuǎng jié
shuǎng huò
shuǎng jié
shuǎng liàng
shuǎng kǎi
shuǎng shí
shuǎng xīn
shuǎng sà
shuǎng qì
shuǎng bá
shuǎng xiù
shuǎng tuī
shuǎng bié
shuǎng kǎi
jiāo cuì
báo cuì
lí cuì
jiān cuì
wēi cuì
xiān cuì
qīng cuì
fēng cuì
sōng cuì
jùn cuì
féi cuì
jiāo cuì
ruǎn cuì
gān cuì
fū cuì
qīng cuì
nuò cuì
fú cuì
gān cuì
tián cuì
cuō cuì
bì cuì
shuǎng cuì
fēng cuì
zhēn cuì
sōng cuì
bēng cuì
bèng cuì
róu cuì
jiāo cuì
ruǎn cuì
shū cuì
xīn cuì
sū cuì
gān cuì
爽脆shuǎngcuì
(1) 爽快;干脆
例办事爽脆英frank and swift(2) 声音清脆悦耳
例爽脆的京腔英clear(3) 食物脆而可口
例这苹果真爽脆英crisp⒈ 脆而爽口。
引元吴莱《南海山水人物古迹记》卷一:“果有荔枝、龙眼……芬香艷冶,鲜甜爽脆。”
叶圣陶《坐羊皮筏到雁滩》:“后来在上海吃新鲜的苹果,方才领略到苹果的爽脆和鲜美。”
⒉ 清脆。
引茅盾《霜叶红似二月花》一:“要是你在隔房听到她那高朗爽脆的谈话,一定会猜她至多四十许。”
郭沫若《高渐离》第一幕:“从前那么愉快爽脆的声音,现在变得非常沉郁。”
⒊ 直爽。 杨朔《锦绣山河》:“他呢,忍饥受气,总算熬到今天。
引李湘见他挺爽脆,留到大队当通讯员。”
脆嫩爽口。
如:「办事要爽脆。」
1. 明朗,清亮:爽目。
2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。
3. 痛快,率(
)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。
5. 干脆,索性:爽性。
6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。
脆读音:cuì脆cuì(1)(形)容易折断、咬裂、破碎:这树枝太~。(2)(形)(声音)清脆:她的嗓音挺~。(3)(形)〈方〉说话做事爽利痛快:他办事很干~。