bēng huài
bēng jiǎo
bēng fèi
bēng hài
bēng xīn
bēng téng
bēng xiè
bēng kè
bēng gǎn
bēng kuì
bēng chá
bēng chè
bēng yǔn
bēng chǐ
bēng bèi
bēng hōng
bēng yǔn
bēng cuī
bēng yǔn
bēng bēng
bēng huǐ
bēng bāo
bēng luò
bēng jiè
bēng qīng
bēng xiàn
bēng lòu
bēng kuì
bēng jué
bēng yún
bēng fēn
bēng dòng
bēng pò
bēng tā
bēng tuí
bēng quē
bēng chéng
bēng dǎo
bēng cú
bēng tuān
bēng xī
bēng liū
bēng diān
bēng liè
bēng bì
bēng wén
bēng tuí
bēng hōng
bēng zhèng
bēng shí
bēng zhuì
bēng bēn
bēng làng
bēng lí
bēng jiě
bēng jǔ
bēng cuì
bēng sǔn
bēng lún
bēng shāng
bēng jié
bēng chāi
bēng dàng
bēng tuó
bēng qiān
bēng jí
bēng shì
bēng quē
bēng rǎo
bēng fèn
bēng luàn
bēng sàng
bēng pán
bēng hào
bēng tuó
bēng pǐ
bēng zhā
bēng bō
bēng chí
bēng tān
bēng gěng
⒈ 亦作“崩陁”。
⒉ 塌毁。
引清魏源《圣武记》卷十四:“沿栽纠草,用防崩阤。”
⒊ 引申指败坏。
引章炳麟《文学说例》:“六代之乐,今尽崩阤。”
崩塌、毁坏。
1. 倒塌:崩塌。崩坍。崩毁。崩解(
)。崩溃。崩决。崩颓。分崩离析。2. 破裂:崩裂。把气球吹崩了。
3. 崩裂的东西击中:放爆竹崩了手。
4. 败坏:礼坏乐(
)崩。5. 称枪毙:拉出去崩了。
6. 君主时代称帝王死:驾崩。
阤读音:tuó1.古同“陀”,山坡:“故登~者,倍任者也,犹能以登。”
2.险阻。