bēng cú
bēng gǎn
bēng luàn
bēng chǐ
bēng chāi
bēng diān
bēng zhuì
bēng jiè
bēng pán
bēng téng
bēng yǔn
bēng kuì
bēng hōng
bēng fèn
bēng chè
bēng fèi
bēng yǔn
bēng chí
bēng luò
bēng bēn
bēng yún
bēng rǎo
bēng shì
bēng liè
bēng shí
bēng shāng
bēng tuí
bēng liū
bēng lún
bēng pò
bēng hài
bēng dàng
bēng quē
bēng qiān
bēng cuì
bēng chéng
bēng quē
bēng bāo
bēng bēng
bēng hōng
bēng jué
bēng kuì
bēng tā
bēng jǔ
bēng bì
bēng tuān
bēng gěng
bēng qīng
bēng làng
bēng huài
bēng zhā
bēng tān
bēng bèi
bēng bō
bēng xiè
bēng xī
bēng jiǎo
bēng yǔn
bēng dòng
bēng dǎo
bēng kè
bēng lòu
bēng sàng
bēng lí
bēng jí
bēng tuó
bēng xīn
bēng cuī
bēng xiàn
bēng tuí
bēng wén
bēng pǐ
bēng jié
bēng chá
bēng sǔn
bēng fēn
bēng jiě
bēng huǐ
bēng hào
bēng zhèng
bēng tuó
⒈ 崩裂倒塌。
引明方孝孺《赠郭士渊序》:“山以是而不动,水以是而不息。有时而崩隤溢涸者,是气滞而不行,鬱而不通也。”
⒉ 形容陡峭。
引明徐弘祖《徐霞客游记·江右游日记》:“踞脊上迴瞰南谷,崩隤直下,不见其底。”
1. 倒塌:崩塌。崩坍。崩毁。崩解(
)。崩溃。崩决。崩颓。分崩离析。2. 破裂:崩裂。把气球吹崩了。
3. 崩裂的东西击中:放爆竹崩了手。
4. 败坏:礼坏乐(
)崩。5. 称枪毙:拉出去崩了。
6. 君主时代称帝王死:驾崩。
隤读音:tuí1.倒下;崩溃:“~墙填堑。”
2.毁,败坏:“李陵既生降,~其家声。”
3.降(福):“勤崇垂鸿,发祥~祉。”
4.安:“地~而静,故其生不迟。”
5.疝气:“阴肿曰~,气下~也。”
6.中国周代邑名,在今河南省获嘉县(一说修武县)境内。