bēng jí
bēng tā
bēng shí
bēng quē
bēng téng
bēng bō
bēng kuì
bēng zhuì
bēng sàng
bēng qīng
bēng tuó
bēng tuó
bēng lún
bēng dòng
bēng jué
bēng huài
bēng yún
bēng shāng
bēng pán
bēng diān
bēng fèi
bēng huǐ
bēng liè
bēng lí
bēng fēn
bēng cuì
bēng bì
bēng fèn
bēng kè
bēng cuī
bēng dàng
bēng zhèng
bēng kuì
bēng lòu
bēng bēn
bēng pǐ
bēng luàn
bēng liū
bēng yǔn
bēng xiè
bēng bèi
bēng hào
bēng xiàn
bēng cú
bēng shì
bēng jiě
bēng yǔn
bēng gǎn
bēng làng
bēng dǎo
bēng chǐ
bēng zhā
bēng jǔ
bēng yǔn
bēng tuí
bēng luò
bēng jiǎo
bēng jiè
bēng pò
bēng qiān
bēng hōng
bēng chá
bēng chí
bēng chāi
bēng quē
bēng sǔn
bēng tuí
bēng tuān
bēng chè
bēng xīn
bēng hài
bēng rǎo
bēng bāo
bēng gěng
bēng chéng
bēng tān
bēng hōng
bēng wén
bēng xī
bēng bēng
bēng jié
gǔ sàng
jū sāng
tuí sàng
jǔ sàng
de sàng
háo sāng
yāo sàng
fā sāng
jiǔ sàng
kāi sàng
shuāi sāng
lí sàng
gǎo sàng
fèn sàng
lè sàng
jiāo sàng
sī sàng
quē sàng
bāo sàng
bēn sàng
fáng sàng
jié sàng
lǐ sàng
hūn sàng
duǎn sàng
ào sàng
tuí sāng
bīng sàng
nǎo sàng
diāo sàng
zú sàng
ruò sàng
jiān sàng
káng sàng
xíng sāng
nào sàng
xiōng sàng
lún sàng
háo sāng
diào sāng
gǔ sàng
shī sàng
fú sàng
shū sàng
hù sàng
kū sāng
fāng sàng
jiǎn sàng
bēn sāng
qì sàng
chuǎng sāng
dà sàng
zhí sàng
zhá sàng
nǎng sàng
tíng sàng
dā sàng
zhuó sàng
bēi sàng
xīn sàng
zhòng sàng
cóng sàng
shuì sàng
sòng sāng
kuī sàng
gào sàng
yǔn sàng
cú sàng
chí sàng
chū sāng
chú sāng
lì sàng
fèi sàng
guàn sàng
guāi sàng
kè sàng
dá sàng
huò sàng
fù sāng
miǎn sàng
lì sàng
kuì sàng
zāo sàng
hù sàng
lín sàng
shī sàng
fán sàng
cú sàng
zǔ sàng
tàn sàng
shǒu sāng
biǎn sàng
dāng sàng
kòu sàng
nèi sàng
quán sàng
bìn sàng
zhuó sàng
guó sāng
chóng sàng
wǎn sàng
bào sāng
diāo sàng
sī sàng
zhuàng sàng
dào sàng
piān sàng
xiǎo sàng
bēng sàng
yīn sàng
nì sàng
⒈ 败坏,丧亡。
引南朝梁任昉《宣德皇后令》:“惟彼狡童,穷凶极虐,衣冠泯絶,礼乐崩丧。”
清唐甄《潜书·充原》:“至于君臣无礼,父子无节,男女无别,兵革缘起,邦国崩丧。无他,以奸声长其奸气也。”
1. 倒塌:崩塌。崩坍。崩毁。崩解(
)。崩溃。崩决。崩颓。分崩离析。2. 破裂:崩裂。把气球吹崩了。
3. 崩裂的东西击中:放爆竹崩了手。
4. 败坏:礼坏乐(
)崩。5. 称枪毙:拉出去崩了。
6. 君主时代称帝王死:驾崩。
丧读音:sāng,sàng[ sàng ]1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。