lóu lán
lóu fáng
lóu tóng
lóu lù
lóu bǎo
lóu é
lóu gé
lóu yǐ
lóu hù
lóu lín
lóu tái
lóu shì
lóu jū
lóu céng
lóu ér
lóu zhǔ
lóu lǔ
lóu gōng
lóu jì
lóu huò
lóu què
lóu yīn
lóu péng
lóu kù
lóu jiǎo
lóu dié
lóu jǐ
lóu zǐ
lóu chuán
lóu chuán
lóu tóu
lóu tī
lóu wū
lóu zuò
lóu zhì
lóu fán
lóu shè
lóu cōng
lóu sōng
lóu xīn
lóu niǎn
lóu lóu
lóu lí
lóu kǎn
lóu gǔ
lóu xiè
lóu dí
lóu lǔ
lóu chē
lóu guǎn
lóu bǎn
lóu shàng
lóu zhàng
lóu lí
lóu diàn
lóu fén
lóu guān
lóu chuāng
lóu luó
lóu xià
lóu dié
lóu lán
lóu dǐng
lóu chuán
lóu tíng
lóu sāng
lóu diàn
lóu háng
lóu miàn
lóu dào
lóu huā
lóu jiàn
⒈ 亦作“楼樐”。古代军中用以瞭望、攻守的无顶盖的高台。建于地面或车、船之上。
引《后汉书·公孙瓒传》:“今吾诸营楼樐千里,积穀三万斛,食此足以待天下之变。”
《后汉书·南匈奴传》:“初,帝造战车,可驾数牛,上作楼櫓,置於塞上,以拒匈奴。”
《北史·王思政传》:“於是修城郭,起楼櫓,营田农,积芻秣,凡可以守御者皆具焉。”
宋王安石《澶州》诗:“南城草草不受兵,北城楼櫓如边城。”
古代供守兵瞭望敌军动静的无顶盖高台。
楼lóu(1)(名)楼房;两层以上的房子:一座~|大~|高~大厦。(2)(名)楼房的一层:一~|二~。(3)(名)(~儿)房屋或其他建筑物上加盖的一层房子:城~。(4)(名)用于某些店铺的名称:首饰~|萃华~。(5)(名)(Lóu)姓。
橹读音:lǔ橹lǔ(名)使船前进的工具;比桨长、大;安在船梢或船旁。橹lǔ(名)〈书〉大盾牌。