cuī bī
cuī zū
cuī shú
cuī qīng
cuī zhēng
cuī bìng
cuī cù
cuī zhēng
cuī kē
cuī biāo
cuī tóu
cuī yán
cuī mián
cuī shuì
cuī qǐng
cuī liáng
cuī zàng
cuī qù
cuī bǐ
cuī tǎo
cuī rǔ
cuī fā
cuī bèng
cuī qū
cuī mìng
cuī zhuāng
cuī nǎi
cuī shǒu
cuī huà
cuī qǔ
cuī gǔ
cuī suǒ
cuī qiē
cuī yá
cuī zǎn
cuī qíng
cuī féi
cuī chǎn
cuī gào
cuī jìn
cuī dū
cuī shēng
cuī qián
cuī zǎn
cuī pò
cuī guī
cuī chǎn
cù tǎo
zhàn tǎo
jīng tǎo
chū tǎo
lǐng tǎo
yán tǎo
xún tǎo
tiān tǎo
cān tǎo
xùn tǎo
gōng tǎo
jìn tǎo
qín tǎo
bǔ tǎo
qín tǎo
zhēng tǎo
mìng tǎo
tuī tǎo
shēn tǎo
fèn tǎo
sōu tǎo
àn tǎo
zhān tǎo
è tǎo
yāo tǎo
shēng tǎo
cuī tǎo
jiǎng tǎo
zhuī tǎo
fān tǎo
bī tǎo
fān tǎo
guó tǎo
diàn tǎo
jiǎn tǎo
qǔ tǎo
jiū tǎo
lùn tǎo
bó tǎo
shāng tǎo
zhū tǎo
pū tǎo
qǐ tǎo
tàn tǎo
jiǎn tǎo
míng tǎo
催讨cuītǎo
(1) 催人(好工具.)归还(债款、实物等)
英press for payment⒈ 催索。
引茅盾《水藻行》:“昨天乡长又来催讨陈老爷家的利息,一块半。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第三编第五章第一节:“到唐德宗建中元年(七八〇年)积欠马价绢多至一百八十万匹, 回纥屡次催讨, 唐朝廷感到困难,隐忍迁就,力求保持和好关系。”
催促索讨。
催cuī(1)(动)叫人加快行动:~小王快走。(2)(动)设法使过程加快:~肥。
讨读音:tǎo讨tǎo(1)(动)索取;请求:~债|乞~。(2)(动)娶:~亲。(3)(动)招惹:~嫌|~厌。(4)(动)讨论:探~|研~。