shēng tǎo
shēng jì
shēng yǐn
shēng jì
shēng wēi
shēng qiāng
shēng dài
shēng shī
shēng chuán
shēng míng
shēng yā
shēng biàn
shēng hāi
shēng lì
shēng zhù
shēng yán
shēng jì
shēng hū
shēng míng
shēng yáng
shēng zǔ
shēng yù
shēng yún
shēng shì
shēng wèi
shēng wèn
shēng xī
shēng xùn
shēng qì
shēng de
shēng làng
shēng sī
shēng jià
shēng zhāng
shēng zǐ
shēng xiǎng
shēng yīn
shēng gē
shēng chén
shēng róng
shēng lǜ
shēng xiāng
shēng jiāo
shēng pǔ
shēng jié
shēng luè
shēng qíng
shēng líng
shēng jì
shēng yǐng
shēng diào
shēng mǔ
shēng sòu
shēng sù
shēng nuò
shēng páng
shēng yóu
shēng dù
shēng yuè
shēng kài
shēng liè
shēng nà
shēng liàng
shēng qū
shēng kǒu
shēng jiā
shēng bō
shēng yùn
shēng cǎi
shēng jí
shēng nà
shēng bù
shēng shē
shēng niǔ
shēng shù
shēng ǒu
shēng sè
shēng pín
shēng cí
shēng liè
shēng kòng
shēng sǎng
shēng qiáng
shēng ér
shēng cái
shēng yàn
shēng wàng
shēng yīng
shēng yì
shēng shī
shēng yù
shēng dié
shēng lèi
shēng chā
shēng jì
shēng huá
shēng rě
shēng wén
shēng mào
shēng huà
shēng yuán
shēng fāng
shēng chǎng
shēng bīng
shēng bǐ
shēng yuān
shēng néng
shēng gǔ
qín tǎo
cuī tǎo
shēn tǎo
sōu tǎo
lùn tǎo
cān tǎo
diàn tǎo
bó tǎo
jìn tǎo
qǐ tǎo
zhuī tǎo
qín tǎo
tàn tǎo
shēng tǎo
qǔ tǎo
tiān tǎo
è tǎo
zhān tǎo
jiū tǎo
fān tǎo
zhàn tǎo
chū tǎo
guó tǎo
fèn tǎo
bǔ tǎo
míng tǎo
cù tǎo
yán tǎo
àn tǎo
gōng tǎo
bī tǎo
mìng tǎo
xùn tǎo
fān tǎo
zhēng tǎo
pū tǎo
lǐng tǎo
tuī tǎo
jiǎng tǎo
zhū tǎo
shāng tǎo
jiǎn tǎo
yāo tǎo
jiǎn tǎo
xún tǎo
jīng tǎo
[.好工具]声讨shēngtǎo
(1) 公开谴责,用语言文字讨伐
例声讨敌人罪行英denounce;condemn⒈ 谴责罪行,加以讨伐。
引《清史稿·安和亲王岳乐传》:“以三桂悖逆反覆,将募兵声讨, 三桂死,乃止。”
郭沫若《中国史稿》第三编第八章第一节:“次年三月,北府兵将领刘裕、刘毅、何无忌等从京口、广陵起兵,声讨桓玄。”
⒉ 指公开谴责(敌人的罪行)。
引吴晗《朱元璋传》第三章二:“朱元璋竟然站在他所反对的元朝政府立场声讨敌人了,由此也可以看出朱元璋这一方面实在举不出张士诚什么罪状。”
声明罪状而加以讨伐。
如:「声讨叛逆」。
声shēng(1)(名)(~儿)声音:雨~。(2)(量)表示声音发出的次数:喊了两~。(3)(动)发出声音;宣布;陈述:~东击西。(4)(名)名声:~誉|~望。(5)(名)声母:双~叠韵。(6)(名)字调:平~|四~。
讨读音:tǎo讨tǎo(1)(动)索取;请求:~债|乞~。(2)(动)娶:~亲。(3)(动)招惹:~嫌|~厌。(4)(动)讨论:探~|研~。