zhàng bì
zhàng gù
zhàng xiù
zhàng jù
zhàng ài
zhàng guǎn
zhàng gǔ
zhàng hù
zhàng mèi
zhàng hù
zhàng jìn
zhàng nǎo
zhàng hàn
zhàng miàn
zhàng bì
zhàng rǎn
zhàng è
zhàng bì
zhàng nán
zhàng jī
zhàng dī
zhàng yì
zhàng lìn
zhàng gù
zhàng kuáng
zhàng hǎi
zhàng fù
zhàng jiǎo
zhàng pù
zhàng suì
zhàng zi
zhàng nǎo
zhàng lì
zhàng yī
zhàng lèi
zhàng shì
zhàng hài
zhàng shàn
zhàng ní
zhàng fáng
zhàng gé
zhàng lìn
ài lìn
jiāo lìn
piān lìn
róng lìn
jiù lìn
zhēn lìn
jìn lìn
xì lìn
jié lìn
jiǎn lìn
huǐ lìn
zhí lìn
dà lìn
jīn lìn
kùn lìn
tān lìn
é lìn
cī lìn
mì lìn
kè lìn
cī lìn
cán lìn
zhàng lìn
xiá lìn
xiǎo lìn
yí lìn
xī lìn
jiè lìn
shí lìn
xiān lìn
sè lìn
qiè lìn
bù lìn
zú lìn
qiān lìn
bǐ lìn
⒈ 亦作“障恡”。围堤占夺水面并加守护。
引《魏书·食货志》:“自后豪贵之家復乘势占夺,近池之民,又輒障吝。”
《北史·酷吏传·崔暹》:“遣子析户,分隶三县,广占田宅,藏慝官奴,障吝陂苇,侵盗公私,为御史中尉王显所弹,免官。”
明李东阳《重建解州盐池神祠记》:“若所谓豪家之占夺,近地之障恡,则神虽有知,亦安得而与其力哉?”
障zhàng(1)本义:(动)阻塞;遮挡:(动)阻塞;遮挡(2)(名)用来遮挡的东西:屏~。
吝读音:lìn吝lìn(1)(动)吝惜;吝啬;过分爱惜自己的财物;当用不用:~惜|悭~|尚请不~赐教。书面用语。(2)(Lìn)姓。