jiàn ěr
jiàn xī
jiàn nǜ
jiàn rú
jiàn wù
jiān rǎn
jiān rù
jiān zì
jiàn jī
jiàn dǎo
jiàn jiàn
jiàn bāo
jiàn jìn
jiàn jiào
jiàn yíng
jiān mí
jiàn màn
jiàn cì
jiàn dīng
jiàn jìn
jiàn rǎn
jiàn hóng
jiàn kuài
jiàn rùn
jiàn zé
jiàn shuǐ
jiàn mó
jiàn zhà
jiàn huà
jiàn qiǎo
jiàn rǎn
jiàn jí
jiàn tái
jiàn bāo
jiàn jìn
jiàn lí
jiàn dú
jiàn yū
jiàn xíng
jiàn céng
jiàn biàn
jiàn jiān
jiàn mó
jiàn hán
jiàn tú
xūn rǎn
rú rǎn
qiān rǎn
guà rǎn
qū rǎn
gǎn rǎn
là rǎn
jìn rǎn
huī rǎn
huàn rǎn
bō rǎn
wò rǎn
zhān rǎn
là rǎn
wú rǎn
wēng rǎn
shéng rǎn
qū rǎn
tiē rǎn
chuán rǎn
diǎn rǎn
tì rǎn
jī rǎn
yǒu rǎn
méi rǎn
hàn rǎn
yīn rǎn
chán rǎn
xí rǎn
mò rǎn
sī rǎn
shí rǎn
miè rǎn
jìn rǎn
liàn rǎn
pān rǎn
cūn rǎn
gōu rǎn
hōng rǎn
zì rǎn
rǔ rǎn
qiān rǎn
jiù rǎn
diǎn rǎn
ài rǎn
jiān rǎn
zhàng rǎn
xuān rǎn
wèn rǎn
piǎo rǎn
wū rǎn
miàn rǎn
zā rǎn
tān rǎn
bì rǎn
rěn rǎn
diàn rǎn
xūn rǎn
huì rǎn
qīn rǎn
yīn rǎn
mù rǎn
sān rǎn
wū rǎn
xuàn rǎn
gòu rǎn
xiǔ rǎn
táo rǎn
miào rǎn
lián rǎn
gōu rǎn
犹渐冉,延续。
渍染;沾染。
⒈ 犹渐冉,延续。
引《三国志·魏志·文帝纪》“汉道陵迟,世失其序” 裴松之注引《汉献帝传》:“自汉德之衰,渐染数世, 桓灵之末,皇极不建。”
⒉ 渍染;沾染。
引《楚辞·东方朔<七谏·沉江>》:“日渐染而不自知兮,秋毫微哉而变容。”
王逸注:“稍积为渐,污变为染。”
《后汉书·冯衍传下》:“杨朱号乎衢路兮, 墨子泣乎白丝;知渐染之易性兮,怨造作之弗思。”
唐柳宗元《与吕道州温论非国语书》:“吾自得友君子,而后知中庸之门户阶室,渐染砥礪,几乎道真。”
明徐复祚《一文钱》第六出:“城中有个卢至员外,元是阿罗汉,向謫尘寰,遂为世缘渐染。”
因接触日久而逐渐受到感染。
1. 浸:渐渍。渐洳(浸湿)。渐染。渐仁摩谊(用仁义之道感化教育人)。
2. 流入:东渐于海。
染读音:rǎn染rǎn(1)(动)用染料着色:印~|~布。(2)(动)感染;沾染:传~|~病|一尘不~。