xí guàn
xí fù
xí shì
xí dìng
xí xìng
xí liú
xí shàng
xí wén
xí kè
xí fú
xí xué
xí yáng
xí hào
xí xíng
xí wán
xí róng
xí róng
xí gù
xí fēng
xí jìn
xí chá
xí jìng
xí dǔ
xí rěn
xí cháng
xí kǎn
xí luàn
xí yì
xí chí
xí bì
xí guàn
xí tí
xí dǔ
xí liàn
xí niǔ
xí jiàn
xí dé
xí xí
xí qì
xí tài
xí sú
xí chén
xí yáng
xí jiào
xí dǎo
xí jiā
xí lè
xí shú
xí yòng
xí yuán
xí cí
xí yì
xí rǎn
xí sòng
sī rǎn
wū rǎn
hōng rǎn
wèn rǎn
yīn rǎn
qiān rǎn
tān rǎn
chán rǎn
là rǎn
pān rǎn
hàn rǎn
tiē rǎn
jìn rǎn
huī rǎn
cūn rǎn
bō rǎn
shéng rǎn
gòu rǎn
yīn rǎn
xiǔ rǎn
zhān rǎn
lián rǎn
miào rǎn
huì rǎn
xūn rǎn
xuān rǎn
bì rǎn
yǒu rǎn
zhàng rǎn
là rǎn
diàn rǎn
xuàn rǎn
huàn rǎn
jī rǎn
xí rǎn
táo rǎn
ài rǎn
zā rǎn
wēng rǎn
chuán rǎn
sān rǎn
diǎn rǎn
shí rǎn
gǎn rǎn
qiān rǎn
liàn rǎn
miè rǎn
wú rǎn
gōu rǎn
wò rǎn
qū rǎn
piǎo rǎn
rǔ rǎn
jìn rǎn
diǎn rǎn
tì rǎn
qīn rǎn
guà rǎn
méi rǎn
jiān rǎn
miàn rǎn
qū rǎn
zì rǎn
wū rǎn
rú rǎn
xūn rǎn
mù rǎn
jiù rǎn
gōu rǎn
rěn rǎn
mò rǎn
习染xírǎn
(1) 沾上不好的习惯
英fall into a bad habit(2) 恶习,不好的习惯
英bad habit⒈ 谓受某种习气所感染。
引南朝梁简文帝庾肩吾《八关斋夜赋四城门更作四首·第三赋韵东城门病联句》:“习染迷画瓶,卧起求栖宿。”
明王守仁《传习录》卷中:“圣学既远,霸术之传,积渍已深,虽在贤知,皆不免於习染。”
清顾炎武《与人书》之一:“独学无友,则孤陋而难成;久处一方,则习染而不自觉。”
叶圣陶《倪焕之》八:“一些绅富人家的子弟,因为他们的家庭喜欢模仿都市里的时髦行径,不免有所习染。”
⒉ 指坏习惯。
引清曾国藩《答刘孟容书》:“常人者虽得其全,而气质拘之,习染蔽之,好不当则贼仁,恶不当则贼义。”
染习癖好。
习(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。
染读音:rǎn染rǎn(1)(动)用染料着色:印~|~布。(2)(动)感染;沾染:传~|~病|一尘不~。