cháo diào
cháo wèn
cháo shěn
cháo nòng
cháo qiào
cháo chì
cháo xuě
cháo zhōu
zhāo zhā
cháo jué
cháo lì
cháo xiū
cháo xì
cháo báo
cháo mà
cháo hán
cháo ào
cháo hōng
cháo xiào
cháo chàng
cháo cháo
cháo jié
cháo cáo
cháo hùn
cháo xiào
cháo huī
cháo yǒng
cháo jù
zhāo rě
cháo fěng
cháo xiè
cháo gē
cháo fǎng
cháo chī
cháo fēng
cháo yīng
cháo jiū
cháo jī
cháo bō
cháo màn
cháo xuè
cháo bàng
cháo hāi
cháo bìn
cháo mà
cháo bā
cháo gòu
cháo ōu
cháo jìng
⒈ 戏谑,调笑。 《三国志·蜀志·费祎传》:“亮(诸葛亮 )以初从南归,以禕为昭信校尉使吴。
引孙权性既滑稽,嘲啁无方…… 禕辞顺义篤,据理以答,终不能屈。”
⒉ 形容语声细碎难辨。
引唐韩愈《赴江陵途中寄赠翰林三学士》诗:“远地触途异,吏民似猿猴。生狞多忿很,辞舌纷嘲啁。”
清蒲松龄《聊斋志异·江城》:“女善怒,反眼若不相识;词舌嘲啁,常聒於耳。”
⒊ 鸟鸣声。
引宋欧阳修《葛氏鼎》诗:“剨然岸裂轰云驫, 滑人夜惊鸟嘲啁。”
1. 讥笑,拿人取笑:嘲笑。嘲弄。嘲骂。嘲诮。嘲谑。冷嘲热讽。
啁读音:zhōu,zhāo,tiào[ zhōu ]1. 〔啁啾〕形容鸟叫声。
2. 〔啁噍〕形容鸟叫声。