zhāo rě
cháo hāi
cháo hán
cháo diào
cháo shěn
cháo bàng
cháo xuè
cháo chī
cháo lì
cháo xiào
cháo chàng
cháo cháo
cháo hōng
cháo báo
cháo mà
cháo fǎng
cháo bā
cháo jué
cháo nòng
cháo bō
cháo jìng
cháo màn
cháo bìn
cháo gòu
cháo qiào
cháo jù
cháo ào
cháo jié
cháo wèn
cháo fěng
cháo zhōu
cháo xì
cháo jiū
cháo jī
cháo xiào
cháo mà
cháo cáo
cháo fēng
cháo huī
cháo xiè
cháo yǒng
cháo ōu
cháo chì
cháo yīng
cháo gē
cháo hùn
zhāo zhā
cháo xiū
cháo xuě
hán yǒng
yáo yǒng
yuān yǒng
bā yǒng
cháo yǒng
gē yǒng
yàn yǒng
cuì yǒng
hàn yǒng
gū yǒng
qǐ yǒng
tán yǒng
jiān yǒng
fù yǒng
fēng yǒng
yín yǒng
lǎng yǒng
shǎng yǒng
dǎo yǒng
xiàng yǒng
fù yǒng
yí yǒng
fěng yǒng
měi yǒng
jiē yǒng
xiào yǒng
gēng yǒng
piān yǒng
kuāng yǒng
yǎ yǒng
wú yǒng
sòng yǒng
zá yǒng
wǔ yǒng
yín yǒng
gē yǒng
zuǐ yǒng
ōu yǒng
duǎn yǒng
zǎo yǒng
gǎn yǒng
gē yǒng
hán yǒng
yán yǒng
yáo yǒng
shī yǒng
⒈ 谓歌咏以嘲讽。
引唐韩愈《双鸟诗》:“自从两鸟鸣,聒乱雷声收,鬼神怕嘲咏,造化皆停留。”
宋沉作喆《寓简》卷十:“﹝邢俊臣﹞性滑稽,喜嘲咏。尝出入禁中,善作《临江仙》词,末章必用唐律两句为謔,以调时人之一笑。”
明杨慎《赋得刘郎浦送人》诗:“吴蜀成婚此水旁,至今江浦号刘郎。停橈送客休嘲咏,不是朝云惑楚王。”
1. 讥笑,拿人取笑:嘲笑。嘲弄。嘲骂。嘲诮。嘲谑。冷嘲热讽。
咏读音:yǒng咏yǒng(1)(动)本义:唱;依着一定的腔调缓慢的诵读:唱;依着一定的腔调缓慢的诵读(2)(动)用诗词等来叙述:~雪|~梅|~史。