cháo ào
cháo bìn
cháo báo
cháo lì
cháo huī
cháo gē
zhāo rě
cháo xuě
cháo jiū
cháo fǎng
cháo màn
cháo mà
cháo jié
cháo bàng
cháo hōng
cháo cháo
cháo xiào
cháo ōu
cháo gòu
cháo hùn
cháo jù
cháo xì
cháo jī
cháo fěng
cháo shěn
cháo chì
cháo diào
cháo chàng
cháo zhōu
cháo xiè
cháo jìng
cháo jué
cháo qiào
cháo bō
cháo nòng
cháo yīng
cháo bā
zhāo zhā
cháo xuè
cháo chī
cháo fēng
cháo yǒng
cháo xiū
cháo hāi
cháo cáo
cháo wèn
cháo hán
cháo mà
cháo xiào
xiǎn nòng
wǔ nòng
yuè nòng
chǔ nòng
pān nòng
fān nòng
miào nòng
ruó nòng
chī nòng
niē nong
bǎi nòng
zhuǎn nòng
gū nòng
dòu nòng
zhān nòng
bǎ nòng
dǎo nòng
bó nòng
shì nòng
cuàn nòng
shì nòng
bǎi nòng
biàn nòng
yán nòng
dào nòng
zuò nòng
huà nòng
suō nòng
zuò nòng
bān nòng
cāo nòng
cháo nòng
tiáo nòng
hù nong
yī nòng
cuō nòng
ào nòng
qīng nòng
tiǎn nòng
tào nòng
yín nòng
duō nòng
xī nòng
xiā nòng
bān nòng
lǐ nòng
chěng nòng
shǎng nòng
zhuō nòng
shān nòng
mí nòng
áo nòng
sān nòng
wǔ nòng
tiǎo nòng
shí nòng
xuè nòng
xuàn nòng
duǎn nòng
hú nòng
bǒ nòng
niān nòng
hǎo nòng
kū nòng
yé nòng
mì nòng
āi nòng
míng nòng
lǐ lòng
chuō nòng
wǔ nòng
yú nòng
cán nòng
niǎn nòng
bō nòng
wǔ nòng
zào nòng
ào nòng
tuán nong
qī nòng
jiǔ nòng
shēng nòng
fǔ nòng
mài nong
huī nòng
dà nòng
rào nòng
cuān nong
wán nòng
jī nòng
róu nòng
jià nòng
gàn nòng
diào nòng
mó nòng
mó nòng
yǎ nòng
gǔ nong
biān nòng
hái nòng
liáo nòng
zhuān nòng
tuán nong
xiàn nòng
qǐ nòng
chuī nòng
bào nòng
mǎi nòng
xiàng lòng
qīng nòng
dòu nong
duō nòng
xì nòng
zhuā nòng
fàn nòng
tán nòng
yú nòng
qiè nòng
píng nòng
tī nòng
dǎo nòng
bì nòng
hǒng nòng
qí nòng
shān nòng
bō nòng
cuō nòng
jiǎo nòng
hū nòng
pán nòng
hAo86.嘲弄cháonòng
(1) 嘲讽;捉弄
例切勿嘲弄人英make a butt of mock⒈ 嘲笑戏弄。
引《三国志·吴志·韦曜传》:“晧每饗宴,无不竟日……又於酒后使侍臣难折公卿,以嘲弄侵克,发摘私短以为欢。”
北齐颜之推《颜氏家训·文章》:“近在并州,有一士族,好为可笑诗赋,誂撆邢魏诸公,众共嘲弄,虚相讚説。”
清蒲松龄《聊斋志异·凤仙》:“八仙见刘,惟掩口而笑; 凤仙輒与嘲弄。”
魏巍《东方》第一部第四章:“‘那就是他和人家玩弹弓英勇负伤的地方!’大娘嘲弄地说。”
⒉ 吟咏欣赏。
引宋范成大《巫山高》诗:“楚客词章元是讽,纷纷餘子空嘲弄。”
宋叶适《题拙斋诗稿》:“骚人墨客,嘲弄光景,徒借物吟号,夸其名甚矣,而局量浅狭,无道以守。”
调笑戏弄。
1. 讥笑,拿人取笑:嘲笑。嘲弄。嘲骂。嘲诮。嘲谑。冷嘲热讽。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。