xiè zhàn
nuò zhàn
piān zhàn
mà zhàn
nèi zhàn
bèi zhàn
jìn zhàn
zhà zhàn
sì zhàn
gōng zhàn
làng zhàn
xuè zhàn
nuò zhàn
gǔ zhàn
dǎ zhàn
qí zhàn
gé zhàn
yù zhàn
fā zhàn
bèi zhàn
bèi zhàn
jié zhàn
bī zhàn
jīng zhàn
dà zhàn
jiǎo zhàn
chē zhàn
sǐ zhàn
bù zhàn
jù zhàn
chá zhàn
shuǐ zhàn
kàng zhàn
gōng zhàn
kòu zhàn
qí zhàn
bīng zhàn
zhēng zhàn
dū zhàn
chū zhàn
qū zhàn
chuò zhàn
yù zhàn
rèn zhàn
nài zhàn
dǎo zhàn
xì zhàn
yìng zhàn
qiāng zhàn
hào zhàn
guā zhàn
cǎi zhàn
hán zhàn
miào zhàn
gēng zhàn
sù zhàn
fù zhàn
qiū zhàn
èr zhàn
mǔ zhàn
hùn zhàn
cān zhàn
zuò zhàn
jù zhàn
lín zhàn
qiú zhàn
suǒ zhàn
bà zhàn
hàn zhàn
shàn zhàn
qí zhàn
jí zhàn
cǎi zhàn
ná zhàn
ruǎn zhàn
tiǎo zhàn
guàn zhàn
jī zhàn
jiāo zhàn
lù zhàn
kǔ zhàn
niǎo zhàn
chǐ zhàn
yě zhàn
yàn zhàn
liàn zhàn
fèn zhàn
yáo zhàn
qǐng zhàn
tíng zhàn
shǒu zhàn
kāi zhàn
áo zhàn
jié zhàn
dǒu zhàn
hān zhàn
xuān zhàn
gān zhàn
lì zhàn
dòu zhàn
jìn zhàn
huǒ zhàn
chóu zhàn
dì zhàn
móu zhàn
gǔ zhàn
diào zhàn
lùn zhàn
zhēng zhàn
dǎn zhàn
duì zhàn
wú zhàn
gǔ zhàn
guān zhàn
shé zhàn
xīn zhàn
lěng zhàn
wō zhàn
xiàng zhàn
fēi zhàn
bǐ zhàn
dí zhàn
wéi zhàn
shāng zhàn
sī zhàn
chū zhàn
ào zhàn
shǎn zhàn
jù zhàn
dǎng zhàn
tū zhàn
huì zhàn
jué zhàn
jí zhàn
zhōu zhàn
nóng zhàn
hǎi zhàn
qīng zhàn
zhèn zhàn
lóng zhàn
tǒng zhàn
hé zhàn
sǒng zhàn
xiū zhàn
jiào zhàn
bǎi zhàn
àn zhàn
jiē zhàn
yì zhàn
cóng zhàn
yíng zhàn
míng zhàn
běn zhàn
rè zhàn
nì zhàn
jiāo zhàn
qiáng zhàn
ná zhàn
bó zhàn
chù zhàn
dǔ zhàn
⒈ 咬紧牙关打颤。
引晋法显《佛国记》:“雪山冬夏积雪,山北阴中,遇寒风暴起,人皆噤战。”
明陈继儒《珍珠船》卷一:“南人养鸚鵡,发瘴噤战,以徐柑饲之则愈,不然必死。”
《续资治通鉴·宋钦宗靖康元年》:“乙巳,大寒,士卒噤战,不能执兵,有僵仆者。”
因寒冷而战栗的样子。
如:「寒流来袭,人皆噤战。」
噤jìn(1)(动)〈书〉闭口不做声。(2)(动)因寒冷而发生的哆嗦。
战读音:zhàn战zhàn(1)(动)本义:作战、战争、战斗。(2)(动)进行战争或战斗。(3)(动)泛指斗争。(4)发抖:寒~|打~|胆~心惊。