hàn zhàn
qí zhàn
dǎn zhàn
xiū zhàn
diào zhàn
jìn zhàn
lì zhàn
shàn zhàn
gān zhàn
qiāng zhàn
qiū zhàn
yìng zhàn
chá zhàn
míng zhàn
sù zhàn
lùn zhàn
dòu zhàn
lù zhàn
gǔ zhàn
dǒu zhàn
bèi zhàn
qǐng zhàn
suǒ zhàn
tíng zhàn
lín zhàn
zhēng zhàn
yáo zhàn
huì zhàn
wéi zhàn
nóng zhàn
móu zhàn
mà zhàn
chǐ zhàn
hǎi zhàn
sǐ zhàn
jiào zhàn
qí zhàn
dì zhàn
chóu zhàn
qū zhàn
jí zhàn
yàn zhàn
chū zhàn
qiú zhàn
hé zhàn
jié zhàn
dǎng zhàn
sī zhàn
cǎi zhàn
lóng zhàn
jīng zhàn
yì zhàn
kāi zhàn
ná zhàn
gōng zhàn
làng zhàn
dǔ zhàn
tiǎo zhàn
èr zhàn
bà zhàn
hán zhàn
tū zhàn
àn zhàn
fēi zhàn
zhōu zhàn
shuǐ zhàn
zuò zhàn
gǔ zhàn
gé zhàn
xuè zhàn
liàn zhàn
chù zhàn
bīng zhàn
cǎi zhàn
jī zhàn
qí zhàn
yíng zhàn
jué zhàn
mǔ zhàn
gōng zhàn
sǒng zhàn
piān zhàn
jù zhàn
rèn zhàn
hào zhàn
chē zhàn
hùn zhàn
sì zhàn
jiāo zhàn
gēng zhàn
xì zhàn
dǎ zhàn
kàng zhàn
kǔ zhàn
hān zhàn
guàn zhàn
bèi zhàn
miào zhàn
zhà zhàn
xiàng zhàn
zhèn zhàn
guān zhàn
huǒ zhàn
gǔ zhàn
jù zhàn
nèi zhàn
zhēng zhàn
nài zhàn
jiāo zhàn
nuò zhàn
shǎn zhàn
qiáng zhàn
nì zhàn
fù zhàn
fèn zhàn
nuò zhàn
áo zhàn
ào zhàn
cóng zhàn
xīn zhàn
jìn zhàn
dí zhàn
rè zhàn
dà zhàn
fā zhàn
ruǎn zhàn
yù zhàn
yě zhàn
xiè zhàn
jiǎo zhàn
bù zhàn
wú zhàn
yù zhàn
jiē zhàn
bī zhàn
dū zhàn
niǎo zhàn
qīng zhàn
jié zhàn
bó zhàn
shǒu zhàn
jí zhàn
bèi zhàn
chuò zhàn
duì zhàn
shé zhàn
shāng zhàn
bǎi zhàn
ná zhàn
guā zhàn
cān zhàn
jù zhàn
tǒng zhàn
dǎo zhàn
běn zhàn
xuān zhàn
chū zhàn
kòu zhàn
lěng zhàn
wō zhàn
bǐ zhàn
搦战nuòzhàn
(1) 近∶挑战
例出马搦战例引军搦战英challenge⒈ 挑战。
引《太平广记》卷四九二引唐无名氏《灵应传》:“余先使轻兵搦战,示弱以诱之。”
《前汉书平话》卷上:“若要捉陈希 ;来日王陵领三千骑,於代州城下搦战。”
《三国演义》第二回:“张寳遣副将高升出马搦战, 玄德使张飞击之。”
⒉ 交战。 《秦併六国平话》卷上:“李牧令布下二十八宿阵,令武胜出阵。
引匈奴阵撞出黑答麻,二人打话不同,二将搦战三十餘合, 武胜败走。”
挑战。《三国演义.第二回》:「张宝遗副将高升出马搦战,玄德使张飞击之。」《薛仁贵征辽事略》:「董达搦战,刘君昴出马,无数合,君昴败了。」也作「掿战」。
搦nuò(1)(动)〈书〉持;握;拿着。(2)(动)〈书〉挑;惹。
战读音:zhàn战zhàn(1)(动)本义:作战、战争、战斗。(2)(动)进行战争或战斗。(3)(动)泛指斗争。(4)发抖:寒~|打~|胆~心惊。