gǒu cái
jiān cái
qún cái
tōng cái
qǐ cái
cū cái
wǔ cái
wén cái
duǎn cái
mǐn cái
quán cái
xù cái
chéng cái
yǎ cái
hóng cái
jié cái
bó cái
háo cái
bào cái
xiǎo cái
zhuān cái
jiǎn cái
fēi cái
shì cái
nǎi cái
gàn cái
míng cái
měi cái
lún cái
fāng cái
biàn cái
sàn cái
hú cái
zhī cái
xià cái
kuáng cái
jì cái
sōu cái
shuò cái
yuān cái
biān cái
sān cái
fù cái
bù cái
fěi cái
kǔn cái
shí cái
cí cái
bǐ cái
jiàn cái
jiǎn cái
xuàn cái
jiàng cái
lín cái
zhì cái
wāi cái
quán cái
qún cái
guān cái
gōng cái
xián cái
huái cái
dùn cái
mén cái
nú cái
jùn cái
qià cái
gāng cái
xiù cai
yì cái
dāng cái
chuò cái
què cái
qì cái
gāo cái
yì cái
shī cái
yàn cái
jùn cái
jiǎn cái
yǐn cái
dá cái
fù cái
shū cái
lòu cái
yòng cái
bā cái
wǎng cái
jùn cái
dà cái
biàn cái
guǐ cái
guī cái
qiāo cái
lùn cái
cháng cái
shí cái
wēi cái
xiǔ cái
jìn cái
shào cái
ài cái
qǐ cái
cháng cái
yīng cái
miào cái
yǎng cái
qīng cái
xī cái
chen cái
shēn cái
shèng cái
cū cái
jīn cái
wéi cái
chǔn cái
hóng cái
wǔ cái
nú cai
jué cái
shuài cái
mào cái
mài cái
shā cái
shōu cái
lì cái
lián cái
bié cái
dǐ cái
bà cái
fēng cái
shí cái
yě cái
qiǎn cái
duō cái
liàng cái
suǒ cái
nèi cái
kǒu cái
rén cái
piān cái
yí cái
wěi cái
qiáo cái
zhōng cái
wán cái
lìng cái
liáng cái
chǔ cái
jùn cái
chéng cái
jí cái
chēng cái
bó cái
qí cái
móu cái
dāi cái
chěng cái
tiān cái
xiǎo cái
dòng cái
jiǎn cái
qū cái
ruò cái
pō cái
zhēn cái
yì cái
shàng cái
fèi cái
shàn cái
fù cái
qīng cái
ruì cái
shǐ cái
hán cái
yōng cái
qiáo cái
jiāo cái
chǔ cái
shī cái
yǒu cái
zhòng cái
chěng cái
xióng cái
yǐng cái
něi cái
hán cái
xiāo cái
héng cái
běn cái
jué cái
shēng cái
shì cái
fán cái
zī cái
bǐng cái
shǔ cái
dòu cái
xuān cái
liàn cái
奴才núcai
(1) 奴仆;家奴
英minion;slave(2) 指甘心供人驱使、帮凶作恶的人
例一脸奴才相英lac2(3) 明清两代太监和清代满人、武官等对皇帝的自称
英I⒈ 亦作“奴材”。詈词。有鄙薄轻视之意。
引《晋书·刘元海载记》:“颖不用吾言,逆自奔溃,真奴才也!”
北魏郦道元《水经注·漾水》:“故李特至劒阁而嘆曰:‘ 刘氏有如此地而面缚於人,岂不奴才也!’”
唐赵璘《因话录·商上》:“伊不赏父之都虞候,而惜母之阿嬭儿,非奴材而何?”
明陶宗仪《辍耕录·奴材》:“世之鄙人之不肖者为奴材。”
《儒林外史》第二七回:“被他妈一顿臭駡道:‘倒运的奴才,没福气的奴才。’”
⒉ 家奴;奴仆。
引《红楼梦》第三二回:“这会子又叫我做,我成了你们奴才了。”
《儿女英雄传》第三回:“咱们这个当奴才的,主子就是一层天,除了主子家的全得靠后。”
⒊ 引申为奴性十足,甘心供人驱使、帮助作恶的人。
引清孔尚任《桃花扇·听稗》:“正排着低品走狗奴才队,都做了高节清风大英雄!”
续范亭《威言》:“除了你们少数奴才走狗享乐舒服以外,试问那一个中国人神经不受刺激,不伤脑筋?”
⒋ 明清两代宦官及清代旗籍文武官员对皇帝自称奴才, 清代旗籍家庭的奴仆对主人亦自称奴才。 清朝皇帝对旗籍官吏有时亦以奴才称之。
奴仆。
奴nú(1)(名)受剥削阶级压迫、剥削、役使而没有自由的人:家~|农~|亡国~。(2)(名)青年女子自称(多见于早期白话):~家。(3)(动)像对待奴隶一样地蹂躏、使用:~役。
才读音:cái才cái(1)(名)才能。(2)(名)有才能的人:~子。(3)(名)姓。(4)(副)基本义:刚才;表示以前不久。(5)(副)表示事情发生得晚或结束得晚。(6)(副)表示在特定的条件下或者由于某种原因产生的结果(前面常常用‘只有、必须’或含有这类意思)。(7)(副)表示发生新情况;本来并不如此;含有“刚刚”的意思。(8)(副)对比起来表示数量小;次数少、能力差等;有“只”、“仅仅”的意思。(9)(副)表示强调或确定的语气(句尾常用‘呢’字):那里的风景~美呢!