shì pú
bì pú
qiáo pú
gōng pú
dùn pú
zhǔ pú
háng pú
nǚ pú
zhāi pú
dàng pú
liáo pú
jī pú
cān pú
jīng pú
yù pú
diē pú
tóng pú
chén pú
qún pú
tóng pú
chén pú
yōng pú
gé pú
zhōng pú
zōu pú
péi pú
diān pū
jiàn pú
jiān pú
lìn pú
tài pú
mù pú
yōng pú
juě pú
xiāo pú
quán pú
jī pú
gēng pú
bì pú
cháng pú
qiàn pú
dà pú
dān pú
gàn pú
zhì pū
chāng pú
lǎo pú
nán pú
xuàn pú
jīn pú
lìng pú
bīn pú
jiān pú
sàng pú
yì pú
mén pú
yǔn pú
nú pú
yǎn pú
fèn pú
diān pú
róng pú
qún pū
xī pú
jiāng pū
qī pú
sī pú
diàn pú
wán pú
zāng pú
cūn pú
chē pú
lì pú
qīng pú
奴仆núpú
(1) 旧指在主人家做杂役的人
英servant(2) 指甘心受人驱使的人
英minion⒈ 犹奴隶。
引汉赵晔《吴越春秋·勾践入臣外传》:“而子及主俱为奴僕,来归於吴,岂不鄙乎!”
《汉书·公孙弘等传赞》:“卫青奋於奴僕, 日磾出於降虏。”
《三国志·魏志·杨俊传》:“宗族知故为人所略作奴僕者凡六家, 俊皆倾财赎之。”
⒉ 旧时在主人家从事贱役者的通称。
引唐杜甫《赠毕四曜》诗:“才大今诗伯,家贫苦宦卑。飢寒奴僕贱,颜状老翁为。”
清孙枝蔚《哀纤夫》诗:“牵船復牵马,受笞手中鞭。不如为奴僕,犹得主人怜。”
为人做低贱劳役的人。
奴nú(1)(名)受剥削阶级压迫、剥削、役使而没有自由的人:家~|农~|亡国~。(2)(名)青年女子自称(多见于早期白话):~家。(3)(动)像对待奴隶一样地蹂躏、使用:~役。
仆读音:pū,pú[ pú ]1. 被人雇佣差遣服务的人,与“主”相对:仆人。仆从。
2. 旧谦称“我”。