jùn jié
jùn yàn
jùn xióng
jùn wàng
jùn cái
jùn jié
jùn xiù
jùn shí
jùn chū
jùn xián
jùn máo
jùn mào
jùn wěi
jùn lǎng
jùn jié
jùn sú
jùn gōng
jùn yǐng
jùn bá
jùn yì
jùn shuǎng
jùn shēng
jùn cái
jùn qì
jùn yì
jùn liáng
jùn lìng
jùn yuǎn
jùn yì
jùn mài
jùn xiá
jùn fā
jùn dé
chěng cái
nèi cái
xióng cái
bā cái
quán cái
wǎng cái
qiáo cái
fù cái
hóng cái
bào cái
chēng cái
liàng cái
gàn cái
běn cái
dāi cái
qīng cái
miào cái
mào cái
liáng cái
yǐng cái
xiǎo cái
xù cái
wǔ cái
jiǎn cái
něi cái
sōu cái
hóng cái
fēng cái
qià cái
shī cái
bà cái
lìng cái
yì cái
dòng cái
bó cái
qīng cái
cí cái
shōu cái
yòng cái
bié cái
yǎng cái
yuān cái
shí cái
biàn cái
jiàng cái
yōng cái
fù cái
ruò cái
xiù cai
shuài cái
gǒu cái
yì cái
chen cái
chǔn cái
wǔ cái
jiān cái
liàn cái
shì cái
kuáng cái
chěng cái
wēi cái
shēn cái
zhī cái
jùn cái
cháng cái
bó cái
hán cái
shā cái
qiáo cái
xiāo cái
yīng cái
guān cái
kǒu cái
shào cái
héng cái
xuān cái
jùn cái
shī cái
tiān cái
lián cái
jié cái
lùn cái
chǔ cái
fāng cái
guǐ cái
hán cái
ruì cái
rén cái
dá cái
cū cái
xuàn cái
qiāo cái
bù cái
dùn cái
lòu cái
pō cái
xiǔ cái
mǐn cái
fěi cái
mài cái
qún cái
xī cái
jùn cái
mén cái
huái cái
fù cái
suǒ cái
piān cái
nú cái
dà cái
nú cai
fán cái
shǔ cái
qǐ cái
měi cái
yǎ cái
cū cái
sān cái
qí cái
cháng cái
jùn cái
jiǎn cái
duǎn cái
wán cái
lín cái
fèi cái
yǐn cái
shēng cái
xián cái
hú cái
jí cái
jué cái
dāng cái
qún cái
chǔ cái
qì cái
nǎi cái
dǐ cái
zī cái
chéng cái
lì cái
jué cái
gāng cái
yǒu cái
wéi cái
yí cái
shū cái
shàng cái
wāi cái
bǐ cái
chuò cái
shì cái
zhuān cái
jiǎn cái
qiǎn cái
ài cái
lún cái
qǐ cái
jìn cái
wěi cái
míng cái
yě cái
gōng cái
biān cái
dòu cái
wén cái
duō cái
fēi cái
xià cái
zhēn cái
shí cái
shǐ cái
shuò cái
biàn cái
zhòng cái
jīn cái
zhì cái
xiǎo cái
sàn cái
shèng cái
bǐng cái
qū cái
gāo cái
guī cái
shí cái
kǔn cái
shàn cái
què cái
quán cái
jiàn cái
yàn cái
tōng cái
chéng cái
jì cái
zhōng cái
háo cái
jiāo cái
yì cái
jiǎn cái
móu cái
⒈ 亦作“儁材”。卓越的才智。
引《管子·立政》:“凡孝悌忠信,贤良儁材,若在长家子弟臣妾属役宾客,则什伍以復于游宗。”
《左传·宣公十五年》:“怙其儁才,而不以茂德,兹益罪也。”
《汉书·儒林传·张山拊》:“宽中有儁材,以博士授太子。”
南朝宋刘义庆《世说新语·赏誉》:“林下诸贤各有儁才。”
明张居正《与吴川楼给谏》:“公儁才逸气锋颖秀拔,不惟脱颖全楚,实亦絶尘海内。”
古同“俊”。
才读音:cái才cái(1)(名)才能。(2)(名)有才能的人:~子。(3)(名)姓。(4)(副)基本义:刚才;表示以前不久。(5)(副)表示事情发生得晚或结束得晚。(6)(副)表示在特定的条件下或者由于某种原因产生的结果(前面常常用‘只有、必须’或含有这类意思)。(7)(副)表示发生新情况;本来并不如此;含有“刚刚”的意思。(8)(副)对比起来表示数量小;次数少、能力差等;有“只”、“仅仅”的意思。(9)(副)表示强调或确定的语气(句尾常用‘呢’字):那里的风景~美呢!