秀才


秀才的组词


秀华

xiù huá

秀峙

xiù zhì

秀羸

xiù léi

秀野

xiù yě

秀隽

xiù jùn

秀才

xiù cai

秀整

xiù zhěng

秀膊

xiù bó

秀士

xiù shì

秀眉

xiù méi

秀粹

xiù cuì

秀越

xiù yuè

秀霸

xiù bà

秀澈

xiù chè

秀朗

xiù lǎng

秀草

xiù cǎo

秀色

xiù sè

秀逸

xiù yì

秀嶷

xiù yí

秀杰

xiù jié

秀敏

xiù mǐn

秀爽

xiù shuǎng

秀特

xiù tè

秀峯

xiù fēng

秀弱

xiù ruò

秀好

xiù hǎo

秀产

xiù chǎn

秀材

xiù cái

秀蔚

xiù wèi

秀丽

xiù lì

秀活

xiù huó

秀骨

xiù gǔ

秀彻

xiù chè

秀映

xiù yìng

秀举

xiù jǔ

秀阁

xiù gé

秀迈

xiù mài

秀耳

xiù ěr

秀挺

xiù tǐng

秀奇

xiù qí

秀産

xiù chǎn

秀旷

xiù kuàng

秀简

xiù jiǎn

秀质

xiù zhì

秀洁

xiù jié

秀上

xiù shàng

秀毛

xiù máo

秀骐

xiù qí

秀腴

xiù yú

秀人

xiù rén

秀萼

xiù è

秀令

xiù lìng

秀俊

xiù jùn

秀惠

xiù huì

秀溜

xiù liū

秀岭

xiù lǐng

秀拔

xiù bá

秀孚

xiù fú

秀气

xiù qi

秀髦

xiù máo

秀颜

xiù yán

秀业

xiù yè

秀润

xiù rùn

秀大

xiù dà

秀美

xiù měi

秀良

xiù liáng

秀英

xiù yīng

秀媚

xiù mèi

秀刻

xiù kè

秀德

xiù dé

秀艾

xiù ài

秀立

xiù lì

秀桀

xiù jié

秀女

xiù nǚ

秀颖

xiù yǐng

秀竹

xiù zhú

秀峻

xiù jùn

秀氣

xiù qì

秀颈

xiù jǐng

秀麦

xiù mài

秀颀

xiù qí

秀雅

xiù yǎ

秀春

xiù chūn

秀出

xiù chū

秀民

xiù mín

秀慧

xiù huì

秀发

xiù fà


启才

qǐ cái

三才

sān cái

弱才

ruò cái

大才

dà cái

矜才

jīn cái

论才

lùn cái

捷才

jié cái

有才

yǒu cái

天才

tiān cái

忌才

jì cái

薄才

bó cái

实才

shí cái

儇才

xuān cái

楚才

chǔ cái

干才

gàn cái

敏才

mǐn cái

富才

fù cái

惜才

xī cái

辁才

quán cái

帅才

shuài cái

含才

hán cái

人才

rén cái

武才

wǔ cái

菲才

fěi cái

枭才

xiāo cái

叙才

xù cái

茂才

mào cái

微才

wēi cái

琐才

suǒ cái

陋才

lòu cái

赋才

fù cái

当才

dāng cái

成才

chéng cái

庸才

yōng cái

称才

chēng cái

鸿才

hóng cái

野才

yě cái

怀才

huái cái

只才

zhī cái

量才

liàng cái

凡才

fán cái

豪才

háo cái

恰才

qià cái

朽才

xiǔ cái

雅才

yǎ cái

郢才

yǐng cái

博才

bó cái

叡才

ruì cái

违才

wéi cái

抡才

lún cái

身才

shēn cái

文才

wén cái

善才

shàn cái

五才

wǔ cái

短才

duǎn cái

怜才

lián cái

韩才

hán cái

长才

cháng cái

门才

mén cái

名才

míng cái

炫才

xuàn cái

不才

bù cái

近才

jìn cái

斗才

dòu cái

本才

běn cái

蜀才

shǔ cái

辍才

chuò cái

口才

kǒu cái

简才

jiǎn cái

俊才

jùn cái

非才

fēi cái

高才

gāo cái

通才

tōng cái

艳才

yàn cái

宏才

hóng cái

专才

zhuān cái

收才

shōu cái

方才

fāng cái

真才

zhēn cái

盛才

shèng cái

将才

jiàng cái

储才

chǔ cái

麤才

cū cái

检才

jiǎn cái

偏才

piān cái

鬼才

guǐ cái

歪才

wāi cái

謏才

xiǎo cái

奴才

nú cai

识才

shí cái

下才

xià cái

生才

shēng cái

枉才

wǎng cái

殊才

shū cái

试才

shì cái

趫才

qiáo cái

吏才

lì cái

笔才

bǐ cái

刚才

gāng cái

卖才

mài cái

美才

měi cái

常才

cháng cái

边才

biān cái

蹇才

jiǎn cái

小才

xiǎo cái

浅才

qiǎn cái

骋才

chěng cái

绮才

qǐ cái

智才

zhì cái

搜才

sōu cái

栋才

dòng cái

蠢才

chǔn cái

公才

gōng cái

谋才

móu cái

粗才

cū cái

馁才

něi cái

养才

yǎng cái

诗才

shī cái

泼才

pō cái

练才

liàn cái

达才

dá cái

姿才

zī cái

少才

shào cái

狂才

kuáng cái

谫才

jiǎn cái

绝才

jué cái

逞才

chěng cái

令才

lìng cái

异才

yì cái

适才

shì cái

敲才

qiāo cái

极才

jí cái

全才

quán cái

抱才

bào cái

硕才

shuò cái

轶才

yì cái

砥才

dǐ cái

狗才

gǒu cái

隽才

jùn cái

爱才

ài cái

瑰才

guī cái

丰才

fēng cái

阃才

kǔn cái

胡才

hú cái

群才

qún cái

絶才

jué cái

杀才

shā cái

逸才

yì cái

中才

zhōng cái

钝才

dùn cái

词才

cí cái

良才

liáng cái

隐才

yǐn cái

伧才

chen cái

兼才

jiān cái

禀才

bǐng cái

贤才

xián cái

程才

chéng cái

儁才

jùn cái

英才

yīng cái

乃才

nǎi cái

用才

yòng cái

内才

nèi cái

奇才

qí cái

渊才

yuān cái

辨才

biàn cái

官才

guān cái

失才

shī cái

驽才

nú cái

散才

sàn cái

八才

bā cái

妙才

miào cái

霸才

bà cái

多才

duō cái

清才

qīng cái

辩才

biàn cái

却才

què cái

羣才

qún cái

顽才

wán cái

雄才

xióng cái

时才

shí cái

衡才

héng cái

遗才

yí cái

轻才

qīng cái

呆才

dāi cái

遴才

lín cái

使才

shǐ cái

弃才

qì cái

贱才

jiàn cái

骏才

jùn cái

屈才

qū cái

乔才

qiáo cái

费才

fèi cái

伟才

wěi cái

骄才

jiāo cái

秀才

xiù cai

别才

bié cái

上才

shàng cái

负才

fù cái

重才

zhòng cái

上一组词:才秀
下一组词:微才

更多秀的组词

秀才的意思


词语解释:

秀才xiùcai

(1) 明清两代称生员

英xiucai; one who passed the imperial examination at the county level in the Ming and Qing dynasties

(2) 泛指读书人

例传一乡秀才观之。——.宋·王安石《伤仲永》英scholar

引证解释:

⒈ 优异之才。

引《管子·小匡》:“农之子常为农,朴野不慝,其秀才之能为士者,则足赖也。”
尹知章注:“农人之子,有秀异之材可为士者,即所谓生而知之,不习而成者也。”
《史记·屈原贾生列传》:“吴廷尉为河南守,闻其秀才,召置门下,甚幸爱。”
汉荀悦《汉纪·武帝纪一》:“其秀才异等,太常以名闻;其下才不事学者,罢之。”

⒉ 汉时开始与孝廉并为举士的科名, 东汉时避光武帝讳改称“茂才”。 唐初曾与明经、进士并设为举士科目,旋停废。后唐宋间凡应举者皆称秀才, 明清则称入府州县学生员为秀才。

引《后汉书·左雄周举等传论》:“汉初詔举贤良、方正,州郡察孝廉、秀才,斯亦贡士之方也。”
晋葛洪《抱朴子·审举》:“时人语曰:‘举秀才,不知书;察孝廉,父别居。’”

⒊ 元明以来用以称书生、读书人。

引元乔吉《新水令·闺丽》曲:“我是箇为客秀才家,你是箇未嫁女娇娃。”

国语词典:

美才,才德俊秀之士。

如:「秀才不出门,能知天下事。」

词语翻译

英语a person who has passed the county level imperial exam (historical)​, scholar, skillful writer, fine talent德语Gelehrtengrad Xiu cai (Siu-ts'ai)​ (S)​, Grad und Titel der staatlichen Prüfungen auf Kreisebene während der Kaiserzeit (S)​法语lettré, érudit

网络解释:

秀才 (汉语词语)

秀才别称茂才,原指才之秀者,始见于《管子·小匡》。汉以来成荐举人才的科目之一。亦曾作为学校生员的专称,现代也比喻知识量丰富的人。
更多才的组词

秀才详细解释


读音:xiù

秀xiù(动)植物抽穗开花(多指庄稼):~穗|六月六;春谷~。秀xiù(1)(形)清秀:眉清目~。(2)(形)聪明;灵巧:内~|心~。(3)(形)特别优异:优~。(4)(名)特别优异的人才:新~|后起之~。

读音:cái

才cái(1)(名)才能。(2)(名)有才能的人:~子。(3)(名)姓。(4)(副)基本义:刚才;表示以前不久。(5)(副)表示事情发生得晚或结束得晚。(6)(副)表示在特定的条件下或者由于某种原因产生的结果(前面常常用‘只有、必须’或含有这类意思)。(7)(副)表示发生新情况;本来并不如此;含有“刚刚”的意思。(8)(副)对比起来表示数量小;次数少、能力差等;有“只”、“仅仅”的意思。(9)(副)表示强调或确定的语气(句尾常用‘呢’字):那里的风景~美呢!

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025