tuī jiè
tuī qiú
tuī xùn
tuī ná
tuī jìn
tuī xīn
tuī pái
tuī cí
tuī xíng
tuī zi
tuī cè
tuī bān
tuī jiū
tuī jīn
tuī jì
tuī měi
tuī kē
tuī dìng
tuī yán
tuī zàn
tuī wáng
tuī lì
tuī dàn
tuī shī
tuī shàn
tuī qiāo
tuī yán
tuī ēn
tuī chóng
tuī dùn
tuī shí
tuī kǒu
tuī jiū
tuī tuō
tuī biàn
tuī yì
tuī mù
tuī xìn
tuī jū
tuī qiú
tuī jiàn
tuī bāo
tuī huàn
tuī hòu
tuī shì
tuī cí
tuī fèng
tuī shòu
tuī wěi
tuī zhǎn
tuī táng
tuī jí
tuī suàn
tuī jiàn
tuī cì
tuī hé
tuī gù
tuī xǔ
tuī gē
tuī xiāo
tuī chǎn
tuī lì
tuī xiáng
tuī fāng
tuī jǔ
tuī fǎng
tuī jiè
tuī bǔ
tuī wěi
tuī fēng
tuī běn
tuī xiào
tuī xǐ
tuī gǔ
tuī shù
tuī duó
tuī yǔ
tuī fú
tuī shù
tuī guǎng
tuī lǐ
tuī huái
tuī yí
tuī yōu
tuī zǔ
tuī jī
tuī duó
tuī jí
tuī zhòng
tuī fēng
tuī ái
tuī chì
tuī bǎn
tuī dàng
tuī bīng
tuī lùn
tuī xiǎng
tuī dǎo
tuī tǔ
tuī chéng
tuī jìng
tuī sòng
tuī bēi
tuī chí
tuī liè
tuī yōng
tuī niè
tuī pái
tuī dǎo
tuī fù
tuī què
tuī jìn
tuī qiǎng
tuī bá
tuī míng
tuī mó
tuī jiǎn
tuī gōu
tuī gé
tuī rèn
tuī ài
tuī mò
tuī tuī
tuī jǐ
tuī lèi
tuī àn
tuī chēng
tuī yí
tuī fēn
tuī dòng
tuī xī
tuī cè
tuī gōng
tuī tuō
tuī xiè
tuī chuán
tuī gē
tuī shù
tuī jiè
tuī zūn
tuī jiǎng
tuī yǎn
tuī ràng
tuī kǎo
tuī jié
tuī chū
tuī shàng
tuī tǎo
tuī jiào
tuī guǎng
tuī duàn
tuī hé
tuī fān
tuī kān
tuī dài
tuī jù
tuī sǎng
tuī sù
tuī jiě
tuī kuò
tuī àn
tuī gū
tuī xuǎn
tuī cì
tuī wǎn
tuī yì
tuī jì
tuī chàng
tuī tǐ
tuī bān
tuī qiān
tuī wèn
tuī chá
tuī jū
⒈ 亦作“推次”。相推以次第。
引《诗·唐风·杕杜》“人无兄弟,胡不佽焉” 汉郑玄笺:“异姓卿大夫,女见君无兄弟之亲亲者,何不相推佽而助之。”
孔颖达疏:“佽,古字。欲使相推以次第助之耳。”
宋欧阳修《正统论·序论》:“所以同万国而一民也,而后世推次以为王者相继之统。”
推tuī(1)(动)本义:手推的动作。(2)(动)(推磨)磨成碾子;碾粮食。(3)(动)和工具贴着物体的表面向前剪或削:~子。(4)(动)使事情开展:~动。(5)(动)根据已知的事实断定其他。从某方面的情况想到其他方面:~导。(6)(动)让给别人;辞让:~辞。(7)(动)推委;推托。(8)(动)推迟。(9)(动)推崇。推选;推举。
佽读音:cì帮助:~助。