tuī jū
tuī jǔ
tuī què
tuī jiè
tuī lùn
tuī tǐ
tuī xiǎng
tuī zàn
tuī tǎo
tuī jì
tuī lì
tuī dàng
tuī shàn
tuī qiāo
tuī shù
tuī jiè
tuī cí
tuī tuī
tuī tuō
tuī shàng
tuī tuō
tuī yǎn
tuī sòng
tuī fù
tuī jì
tuī chēng
tuī gé
tuī cì
tuī xiè
tuī yì
tuī fēng
tuī duó
tuī liè
tuī biàn
tuī ái
tuī dùn
tuī chàng
tuī chū
tuī wǎn
tuī kē
tuī pái
tuī jiū
tuī fú
tuī míng
tuī pái
tuī wáng
tuī bá
tuī jīn
tuī bān
tuī bān
tuī chá
tuī mù
tuī cè
tuī gōng
tuī lèi
tuī jiǎn
tuī qiǎng
tuī dài
tuī mò
tuī jìn
tuī jiào
tuī fǎng
tuī chuán
tuī cè
tuī xǐ
tuī gē
tuī yǔ
tuī běn
tuī bīng
tuī gōu
tuī xùn
tuī jiǎng
tuī shì
tuī fāng
tuī xuǎn
tuī bǎn
tuī ràng
tuī jiū
tuī qiú
tuī chí
tuī gù
tuī fēng
tuī duàn
tuī xǔ
tuī dìng
tuī shī
tuī shòu
tuī rèn
tuī sù
tuī měi
tuī yì
tuī xiào
tuī huái
tuī fān
tuī qiú
tuī chì
tuī guǎng
tuī mó
tuī hé
tuī xíng
tuī kān
tuī dǎo
tuī xìn
tuī lǐ
tuī gū
tuī dòng
tuī guǎng
tuī jiàn
tuī jǐ
tuī yán
tuī jī
tuī jū
tuī jù
tuī yí
tuī yí
tuī dǎo
tuī yōng
tuī gē
tuī jí
tuī hòu
tuī xiāo
tuī zi
tuī suàn
tuī chóng
tuī àn
tuī xī
tuī kuò
tuī shù
tuī xiáng
tuī dàn
tuī zhǎn
tuī fèng
tuī bāo
tuī chéng
tuī kǎo
tuī jiè
tuī wèn
tuī bēi
tuī hé
tuī fēn
tuī jiàn
tuī bǔ
tuī shí
tuī ài
tuī yán
tuī ēn
tuī tǔ
tuī shù
tuī ná
tuī jìng
tuī jiě
tuī wěi
tuī zǔ
tuī kǒu
tuī niè
tuī xīn
tuī táng
tuī duó
tuī jié
tuī jìn
tuī zūn
tuī yōu
tuī gǔ
tuī lì
tuī jí
tuī zhòng
tuī qiān
tuī wěi
tuī huàn
tuī chǎn
tuī àn
tuī cí
tuī sǎng
tuī cì
dūn jiǎng
juàn jiǎng
quàn jiǎng
yù jiǎng
tuī jiǎng
shì jiǎng
bān jiǎng
guò jiǎng
jī jiǎng
hē jiǎng
yōu jiǎng
gòng jiǎng
jīng jiǎng
shēn jiǎng
zhī jiǎng
shàn jiǎng
táo jiǎng
chōu jiǎng
yán jiǎng
ēn jiǎng
chāo jiǎng
fú jiǎng
huì jiǎng
chóng jiǎng
tí jiǎng
gěi jiǎng
zūn jiǎng
gāo jiǎng
shū jiǎng
bāo jiǎng
cí jiǎng
jīn jiǎng
tiān jiǎng
tàn jiǎng
zhēn jiǎng
jìn jiǎng
píng jiǎng
xùn jiǎng
biāo jiǎng
chóu jiǎng
jiā jiǎng
lài jiǎng
chǒng jiǎng
kāi jiǎng
bǎo jiǎng
hóng jiǎng
dǐ jiǎng
hóng jiǎng
mó jiǎng
cún jiǎng
kuā jiǎng
shòu jiǎng
ruì jiǎng
tóng jiǎng
hóng jiǎng
chēng jiǎng
⒈ 推许奖誉。
引唐杜甫《八哀诗·故著作郎荥阳郑公虔》:“词场竟疏濶,平昔滥推奬。”
旧题宋尤袤《全唐诗话·司空图》:“属天下板荡,士人多往依之,互相推奬,於是声名籍甚。”
元吴师道《吴礼部诗话》:“戴锡祖禹能诗,因牧心推奬,遂知名。”
李大钊《“今”与“古”》:“黑氏(黑格威尔 )反对过分的推奖古代,正为此说可以助世界衰朽说张目。”
推tuī(1)(动)本义:手推的动作。(2)(动)(推磨)磨成碾子;碾粮食。(3)(动)和工具贴着物体的表面向前剪或削:~子。(4)(动)使事情开展:~动。(5)(动)根据已知的事实断定其他。从某方面的情况想到其他方面:~导。(6)(动)让给别人;辞让:~辞。(7)(动)推委;推托。(8)(动)推迟。(9)(动)推崇。推选;推举。
奬读音:jiǎng见“奖”。