zuò yòu
zuò jiān
zuò diàn
zuò qí
zuò dūn
zuò zhuāng
zuò bì
zuò rù
zuò zhuō
zuò duàn
zuò yuè
zuò lái
zuò qí
zuò dì
zuò dài
zuò guān
zuò yú
zuò bì
zuò wò
zuò shí
zuò chéng
zuò xiǎng
zuò shī
zuò wàng
zuò xià
zuò zhào
zuò liè
zuò zhèn
zuò róng
zuò cāng
zuò pó
zuò cuī
zuò kè
zuò mǎ
zuò yá
zuò gēn
zuò gē
zuò huā
zuò bìng
zuò zhàng
zuò xiào
zuò kàn
zuò yán
zuò dào
zuò yù
zuò jìng
zuò chī
zuò bái
zuò fàn
zuò lì
zuò diàn
zuò kùn
zuò chuáng
zuò màn
zuò biāo
zuò cì
zuò sī
zuò lǜ
zuò shàng
zuò suǒ
zuò lèi
zuò bàn
zuò kè
zuò guì
zuò tái
zuò nián
zuò bì
zuò cǐ
zuò táng
zuò chán
zuò zuì
zuò xià
zuò gǔ
zuò bù
zuò tuì
zuò xíng
zuò chuáng
zuò jiā
zuò dìng
zuò ná
zuò jiān
zuò gǔ
zuò liáng
zuò qǐ
zuò xí
zuò mèi
zuò tāng
zuò dǎi
zuò xǐ
zuò yōng
zuò chàng
zuò rù
zuò miǎn
zuò pù
zuò chí
zuò gōng
zuò fǎ
zuò jù
zuò děng
zuò kē
zuò là
zuò láo
zuò chē
zuò dūn
zuò qiū
zuò gěi
zuò guān
zuò xián
zuò diàn
zuò cún
zuò xì
zuò shù
zuò yú
zuò jiǎ
zuò guǎn
zuò shì
zuò dà
zuò jǐng
zuò bān
zuò pái
chéng bàn
cān bàn
jīng bàn
wán bàn
kāi bàn
zǎn bàn
cāo bàn
pái bàn
yǐ bàn
bù bàn
hēi bàn
jiǎo bàn
chěng bàn
zé bàn
zhóng bàn
zuò bàn
zūn bàn
diàn bàn
jìng bàn
ān bàn
qià bàn
pī bàn
xīng bàn
bāo bàn
tíng bàn
dié bàn
yán bàn
dài bàn
gōng bàn
jiè bàn
gòng bàn
zhì bàn
jì bàn
jiāo bàn
shāng bàn
cǎi bàn
yíng bàn
zhì bàn
mín bàn
hé bàn
zú bàn
ná bàn
chéng bàn
dài bàn
guān bàn
huì bàn
chèn bàn
zǎn bàn
zá bàn
bèi bàn
hǎo bàn
chá bàn
zhǔ bàn
shì bàn
jiǎo bàn
chuàng bàn
chóu bàn
jìng bàn
qǐ bàn
bù bàn
gòu bàn
mì bàn
lǎo bàn
fǎng bàn
zhěng bàn
mǎi bàn
tōng bàn
jiē bàn
wài bàn
jǔ bàn
zhá bàn
jìng bàn
nán bàn
sī bàn
zhēng bàn
fǎ bàn
qǔ bàn
zhí bàn
hé bàn
zhào bàn
shēn bàn
shū bàn
gàn bàn
xiàn bàn
le bàn
zhì bàn
dìng bàn
bāng bàn
cuò bàn
zhǐ bàn
shěn bàn
jì bàn
jiū bàn
tiān bàn
xùn bàn
é bàn
fǎng bàn
zhèng bàn
dū bàn
huī bàn
⒈ 清制,非常设机构中负责日常事务的称为坐办,略次于总办和会办。
引《官场现形记》第六十回:“如今这位抚台大人却不然,每个局里都委了一位道台做坐办……一切事情都归他作主。”
《冷眼观》第十三回:“他説武昌有一位同知黄大老爷,到省没有一礼拜,就得了铁政局的坐办。”
郭沫若《中国史稿》第五编第二章第三节:“他们在这些企业中任意安插私人,担任总办、帮办、坐办、提调等职务,把持一切。”
1. 古人双膝跪地,把臀部靠在脚后跟上,这是其本义,后泛指以臀部着物而止息:席地而坐。坐待。坐垫。坐骨。坐化(佛教指和尚盘膝坐着死去)。坐禅。坐功。坐骑。
2. 乘,搭:坐车。坐船。
3. 坚守,引申为常驻,不动:“楚人坐其北门,而覆诸山下”。坐庄。
4. 建筑物的位置或背对着某一方向:坐落。坐北朝南。
5. 把锅、壶等放在火上:坐锅。
6. 物体向后施压力:房顶往后坐。
7. 介词,因,由于,为着:“停车坐爱枫林晚,霜叶红于二月花”。
8. 副词(a.空,徒然,如“胡为坐自苦,吞悲仍抚膺”;b.无故,自然而然,如“如若此,则盐必坐长十倍”;c.遂,即将,如“寒英坐销落,何用慰远客”;d.深,如“感此伤妾心,坐愁红颜老”;e.正,恰好,如“西村渡口人烟晚,坐见渔舟两两归”)。
9. 定罪:连坐。反坐。坐赃(犯贪赃罪)。
10. 瓜果等植物结实:坐瓜。坐果。
11. 同“座”。
办读音:bàn办bàn(1)(动)办理;处理;料理:~事|~公。(2)(动)创设;经营:~工厂|~学校。(3)(动)采购;置备:~货|~酒席。(4)(动)惩治:~罪|严~|首恶必~。