zuò qiū
zuò bān
zuò qí
zuò shí
zuò kè
zuò miǎn
zuò shì
zuò bàn
zuò zhèn
zuò wàng
zuò xià
zuò nián
zuò kē
zuò dūn
zuò yán
zuò yú
zuò jiān
zuò lǜ
zuò bù
zuò biāo
zuò róng
zuò cún
zuò bái
zuò rù
zuò lèi
zuò mèi
zuò fàn
zuò zhuō
zuò shù
zuò chī
zuò bì
zuò tái
zuò guān
zuò diàn
zuò děng
zuò zhào
zuò gōng
zuò xí
zuò gǔ
zuò xǐ
zuò xì
zuò lái
zuò gēn
zuò zhàng
zuò chí
zuò diàn
zuò jìng
zuò xíng
zuò liè
zuò qǐ
zuò pó
zuò dì
zuò gěi
zuò dài
zuò yuè
zuò sī
zuò là
zuò wò
zuò táng
zuò dìng
zuò bì
zuò xiào
zuò huā
zuò shī
zuò diàn
zuò cǐ
zuò chàng
zuò guān
zuò jiā
zuò kùn
zuò suǒ
zuò bì
zuò shàng
zuò fǎ
zuò jiān
zuò cāng
zuò dūn
zuò dà
zuò chē
zuò guǎn
zuò bìng
zuò qí
zuò pái
zuò lì
zuò gē
zuò màn
zuò chuáng
zuò jiǎ
zuò xiǎng
zuò jǐng
zuò kè
zuò pù
zuò yú
zuò cuī
zuò duàn
zuò mǎ
zuò láo
zuò cì
zuò xià
zuò dào
zuò kàn
zuò tuì
zuò chéng
zuò yù
zuò jù
zuò gǔ
zuò yōng
zuò ná
zuò yòu
zuò liáng
zuò dǎi
zuò chuáng
zuò rù
zuò guì
zuò xián
zuò zuì
zuò yá
zuò zhuāng
zuò chán
zuò tāng
bó jiǎ
bǎi jiǎ
hú jiǎ
huò jiǎ
bèi jiǎ
dài jiǎ
tān jiǎ
shàn gǔ
liú jiǎ
tōng jiǎ
fāng jiǎ
bàn jiǎ
zuò gǔ
qiáng jiǎ
xù jiǎ
zhèng jiǎ
lián jiǎ
háo jiǎ
bān jiǎ
fù gǔ
yuǎn jiǎ
shāng gǔ
jiàn jiǎ
fàn jiǎ
shì jiǎ
yóu jiǎ
yán jiǎ
méi jiǎ
kòu jiǎ
shū jiǎ
jiǎn jiǎ
kǒng jiǎ
píng jiǎ
cuó jiǎ
xíng gǔ
liáng jiǎ
gěng jiǎ
chǔ jiǎ
liú jiǎ
shàng jiǎ
chéng jiǎ
guān jiǎ
pín jiǎ
fú jiǎ
jué jiǎ
yà jiǎ
kè jiǎ
jù gǔ
guì jiǎ
hǎi jiǎ
èr jiǎ
huá jiǎ
qū jiǎ
dà gǔ
gōng jiǎ
⒈ 坐商。
引宋苏洵《申法》:“先王惧天下之吏负县官之势以侵劫齐民也,故使市之坐贾视时百物之贵贱而録之。”
宋范成大《五题南塘客舍》诗:“君看坐贾行商辈,谁復从容唱《渭城》。”
清黄生《义府·诸贾人》:“卖买居邑,即坐贾;商以取利,即行商。”
在固定的地点设立商店,以经营商业的人。相对于行商而言。
1. 古人双膝跪地,把臀部靠在脚后跟上,这是其本义,后泛指以臀部着物而止息:席地而坐。坐待。坐垫。坐骨。坐化(佛教指和尚盘膝坐着死去)。坐禅。坐功。坐骑。
2. 乘,搭:坐车。坐船。
3. 坚守,引申为常驻,不动:“楚人坐其北门,而覆诸山下”。坐庄。
4. 建筑物的位置或背对着某一方向:坐落。坐北朝南。
5. 把锅、壶等放在火上:坐锅。
6. 物体向后施压力:房顶往后坐。
7. 介词,因,由于,为着:“停车坐爱枫林晚,霜叶红于二月花”。
8. 副词(a.空,徒然,如“胡为坐自苦,吞悲仍抚膺”;b.无故,自然而然,如“如若此,则盐必坐长十倍”;c.遂,即将,如“寒英坐销落,何用慰远客”;d.深,如“感此伤妾心,坐愁红颜老”;e.正,恰好,如“西村渡口人烟晚,坐见渔舟两两归”)。
9. 定罪:连坐。反坐。坐赃(犯贪赃罪)。
10. 瓜果等植物结实:坐瓜。坐果。
11. 同“座”。
贾读音:gǔ,jiǎ[ gǔ ]1. 作买卖的人;商人。古时特指设店售货的坐商:行商坐贾。
2. 卖:余勇可贾(比喻还有多余的力量可以使出)。