zuò guǎn
zuò bì
zuò suǒ
zuò pái
zuò chuáng
zuò là
zuò shí
zuò qǐ
zuò xiào
zuò cāng
zuò jiǎ
zuò kàn
zuò dà
zuò bān
zuò fǎ
zuò ná
zuò fàn
zuò qí
zuò bàn
zuò diàn
zuò yōng
zuò chí
zuò cuī
zuò miǎn
zuò guān
zuò shù
zuò cǐ
zuò bìng
zuò gōng
zuò yú
zuò děng
zuò gěi
zuò chuáng
zuò zuì
zuò rù
zuò dìng
zuò guān
zuò róng
zuò jiān
zuò gēn
zuò liè
zuò jiā
zuò lǜ
zuò shī
zuò mèi
zuò xià
zuò zhàng
zuò zhuō
zuò zhuāng
zuò bì
zuò xián
zuò zhào
zuò yuè
zuò chī
zuò lái
zuò jù
zuò yù
zuò tuì
zuò chéng
zuò xiǎng
zuò bù
zuò chán
zuò kùn
zuò táng
zuò dài
zuò màn
zuò dào
zuò kè
zuò bì
zuò xǐ
zuò yú
zuò láo
zuò diàn
zuò qí
zuò xíng
zuò gǔ
zuò guì
zuò qiū
zuò mǎ
zuò gǔ
zuò pù
zuò dǎi
zuò wò
zuò xì
zuò dūn
zuò bái
zuò xí
zuò pó
zuò jǐng
zuò cì
zuò duàn
zuò rù
zuò chē
zuò diàn
zuò dì
zuò jiān
zuò xià
zuò cún
zuò huā
zuò yá
zuò kè
zuò yán
zuò lèi
zuò biāo
zuò shàng
zuò wàng
zuò nián
zuò chàng
zuò zhèn
zuò tāng
zuò tái
zuò dūn
zuò shì
zuò jìng
zuò yòu
zuò liáng
zuò lì
zuò sī
zuò gē
zuò kē
lán qí
hú qí
zōu qí
zhēn qí
dí qí
dòu qí
fēi qí
xiāo qí
wǔ qí
chéng qí
xuān qí
liè qí
tí qí
wěi qí
mù qí
gòu qí
bào qí
bù qí
xióng qí
tiě qí
lóng qí
xiāo qí
shěng qí
mǎ qí
yuán qí
hú qí
rì qí
shàn qí
chǎn qí
dōu qí
chóu qí
hǔ qí
biān qí
tún qí
yú qí
zuò qí
jiě qí
yuán qí
luó qí
kǎi qí
jiǎ qí
hòu qí
tiē qí
gū qí
chí qí
luó qí
zī qí
dié qí
lián qí
gōng qí
jí qí
piào qí
zhòng qí
fēng qí
biāo qí
dié qí
jùn qí
qīng qí
chuán qí
huàn qí
ní qí
kuà qí
zhàn qí
bǎi qí
jīng qí
dān qí
yú qí
qiān qí
chūn qí
xíng qí
fú qí
liáng qí
xiào qí
chāo qí
dǎo qí
shēng qí
piào qí
yǔ qí
chē qí
máo qí
yóu qí
páng qí
yún qí
jiàn qí
hòu qí
shuò qí
yòu qí
xiāng qí
yuè qí
lián qí
cóng qí
yóu qí
guān qí
ruì qí
guō qí
tí qí
zhuī qí
hè qí
bái qí
tū qí
tuó qí
yì qí
shè qí
wǎng qí
guǎng qí
坐骑zuòqí
(1) 供人骑的马,泛指供人骑的兽类
英horse (or beast) for riding⒈ 供乘骑的马匹或其它畜、兽等。
引瞿秋白《乱弹·菲洲鬼话》:“除出最温柔的猫和最忠实的狗之外,这许多畜生都不甘心做奴才了,都不甘心做坐骑了。”
《中国民间故事选·十二个姑娘的眼珠》:“他向国王要了宫里的那只飞马,作为坐骑。”
淮剧《千里送京娘》:“兄长,只有这一匹坐骑,你我二人如何乘得?”
供人骑乘的马匹或兽类。
如:「普贤菩萨以六牙白象为坐骑。」
1. 古人双膝跪地,把臀部靠在脚后跟上,这是其本义,后泛指以臀部着物而止息:席地而坐。坐待。坐垫。坐骨。坐化(佛教指和尚盘膝坐着死去)。坐禅。坐功。坐骑。
2. 乘,搭:坐车。坐船。
3. 坚守,引申为常驻,不动:“楚人坐其北门,而覆诸山下”。坐庄。
4. 建筑物的位置或背对着某一方向:坐落。坐北朝南。
5. 把锅、壶等放在火上:坐锅。
6. 物体向后施压力:房顶往后坐。
7. 介词,因,由于,为着:“停车坐爱枫林晚,霜叶红于二月花”。
8. 副词(a.空,徒然,如“胡为坐自苦,吞悲仍抚膺”;b.无故,自然而然,如“如若此,则盐必坐长十倍”;c.遂,即将,如“寒英坐销落,何用慰远客”;d.深,如“感此伤妾心,坐愁红颜老”;e.正,恰好,如“西村渡口人烟晚,坐见渔舟两两归”)。
9. 定罪:连坐。反坐。坐赃(犯贪赃罪)。
10. 瓜果等植物结实:坐瓜。坐果。
11. 同“座”。
骑读音:qí骑qí(1)(动)两腿跨坐(在牲口或自行车等上面):~马|~自行车。(2)(动)兼跨两边:~缝。(3)(名)骑的马;泛指人乘坐的动物。(4)(名)骑兵;也泛指骑马的人:轻~|铁~|车~。