zuò kùn
zuò jǐng
zuò bān
zuò zhèn
zuò qí
zuò lǜ
zuò miǎn
zuò kàn
zuò màn
zuò dào
zuò zhuō
zuò dūn
zuò xià
zuò zhào
zuò kē
zuò wò
zuò yù
zuò dà
zuò jiā
zuò guì
zuò guǎn
zuò xíng
zuò jiān
zuò bìng
zuò gē
zuò cāng
zuò liáng
zuò dūn
zuò chàng
zuò xià
zuò xiǎng
zuò yú
zuò shí
zuò rù
zuò tái
zuò ná
zuò róng
zuò sī
zuò shì
zuò zhuāng
zuò jìng
zuò yán
zuò shī
zuò chí
zuò dǎi
zuò lì
zuò zhàng
zuò yòu
zuò shù
zuò mèi
zuò gōng
zuò guān
zuò yú
zuò bì
zuò bì
zuò wàng
zuò huā
zuò qí
zuò bái
zuò xiào
zuò qiū
zuò dìng
zuò zuì
zuò jiǎ
zuò pó
zuò yá
zuò kè
zuò diàn
zuò pái
zuò pù
zuò guān
zuò yuè
zuò děng
zuò bàn
zuò tāng
zuò diàn
zuò fǎ
zuò táng
zuò rù
zuò chī
zuò chē
zuò shàng
zuò biāo
zuò liè
zuò xì
zuò gěi
zuò cuī
zuò jù
zuò cǐ
zuò tuì
zuò qǐ
zuò nián
zuò diàn
zuò bì
zuò chéng
zuò mǎ
zuò suǒ
zuò lái
zuò xí
zuò jiān
zuò gǔ
zuò gǔ
zuò dì
zuò yōng
zuò lèi
zuò chán
zuò chuáng
zuò bù
zuò dài
zuò duàn
zuò fàn
zuò xián
zuò cún
zuò là
zuò xǐ
zuò láo
zuò gēn
zuò kè
zuò cì
zuò chuáng
shǒu kùn
wěi kùn
jiān kùn
diāo kùn
chūn kùn
jiǎn kùn
yē kùn
diāo kùn
lín kùn
yān kùn
ruǎn kùn
shū kùn
pín kùn
nèi kùn
láo kùn
qióng kùn
héng kùn
kuāng kùn
fán kùn
wēi kùn
dùn kùn
zhòng kùn
jiě kùn
è kùn
dǔn kùn
tuō kùn
qióng kùn
shuāi kùn
è kùn
jiān kùn
wéi kùn
mín kùn
yōu kùn
yōng kùn
jī kùn
jiǔ kùn
léi kùn
bì kùn
fù kùn
jí kùn
mài kùn
jí kùn
hūn kùn
bēi kùn
shěn kùn
pí kùn
xǐng kùn
yǔ kùn
pín kùn
tún kùn
qìng kùn
diāo kùn
cán kùn
bài kùn
jiāo kùn
suān kùn
zuì kùn
chán kùn
jù kùn
chéng kùn
lǎn kùn
è kùn
jiǒng kùn
chóu kùn
wán kùn
fá kùn
fàn kùn
jiǔ kùn
diān kùn
bìng kùn
shé kùn
yōu kùn
áo kùn
xīn kùn
jī kùn
juàn kùn
làn kùn
bà kùn
zuò kùn
mǎo kùn
xū kùn
sāo kùn
fā kùn
pái kùn
chǔ kùn
坐困zuòkùn
(1) 坐.守一处,苦无溪径
英be confined;be walled in;be shut up⒈ 谓围敌于一隅,陷敌于困境。
引宋李纲《靖康传信录》:“万一有贼骑深入,掳掠无所得,可以坐困。”
清魏源《圣武记》卷七:“广泗檄诸军,分扼箐口,以坐困之。又旁布奇兵箐外,以截逋逸。”
郭沫若《虎符》第一幕:“秦国围邯郸分明采取的是坐困的战术。它不愿多出牺牲,而要你赵国人自己饿死。”
⒉ 谓据守一地而无出路。
引《清史稿·王杲传》:“王杲以贡市絶,部众坐困,遂纠土默特、泰寧诸部,图大举犯辽瀋。”
姚雪垠《李自成》第二卷第二五章:“他已经决定,倘若在一两个月内找不到便宜机会,一部分将士也要突围出去,再留在商洛山中……士气也会因长期坐困而低沉。”
⒊ 因而困窘,拮据。
引明谢肇淛《五杂俎·事部三》:“领官鏹置办者,皆京师大駔积猾,内结近侍,外通胥曹……盘据溷乱,牢不可破,稷蜂社鼠,难以穷詰,故财用坐困,而未尝享其利也。”
坐守一隅,苦无出路。
1. 古人双膝跪地,把臀部靠在脚后跟上,这是其本义,后泛指以臀部着物而止息:席地而坐。坐待。坐垫。坐骨。坐化(佛教指和尚盘膝坐着死去)。坐禅。坐功。坐骑。
2. 乘,搭:坐车。坐船。
3. 坚守,引申为常驻,不动:“楚人坐其北门,而覆诸山下”。坐庄。
4. 建筑物的位置或背对着某一方向:坐落。坐北朝南。
5. 把锅、壶等放在火上:坐锅。
6. 物体向后施压力:房顶往后坐。
7. 介词,因,由于,为着:“停车坐爱枫林晚,霜叶红于二月花”。
8. 副词(a.空,徒然,如“胡为坐自苦,吞悲仍抚膺”;b.无故,自然而然,如“如若此,则盐必坐长十倍”;c.遂,即将,如“寒英坐销落,何用慰远客”;d.深,如“感此伤妾心,坐愁红颜老”;e.正,恰好,如“西村渡口人烟晚,坐见渔舟两两归”)。
9. 定罪:连坐。反坐。坐赃(犯贪赃罪)。
10. 瓜果等植物结实:坐瓜。坐果。
11. 同“座”。
困读音:kùn困kùn(1)(动)陷在艰难痛苦中无法摆脱:为病所~。(2)(动)控制在一定范围里;围困:~守。(3)(动)疲乏:~乏|~顿。(4)(动)疲乏想睡:你~了就先睡。(5)(动)〈方〉睡:~觉。