jīng zǐ
jīng fù
jīng hé
jīng wū
jīng lán
jīng bì
jīng qī
jīng kuí
jīng qīng
jīng gé
jīng lí
jīng jí
jīng wèi
jīng bǎo
jīng qǐng
jīng chāi
jīng jī
jīng shū
jīng yù
jīng guó
jīng gāo
jīng shī
jīng niè
jīng jī
jīng lán
jīng fēi
jīng rén
jīng jiāng
jīng jiū
jīng kǔ
jīng mǎng
jīng gōng
jīng shān
jīng guān
jīng shì
jīng zhēn
jīng qǐ
jīng cì
jīng xiǎo
jīng xīn
jīng mù
jīng yàn
jīng yì
jīng chái
jīng zǐ
jīng guān
jīng kē
jīng gē
jīng chǔ
jīng táo
jīng bù
jīng mán
jīng zhōu
jīng hè
jīng huā
jīng zhēn
jīng zhī
jīng mén
jīng pú
jīng niú
jīng wú
jīng fēi
jīng tiáo
jīng jiè
jīng pǔ
jīng fán
jīng yáng
jīng nán
jīng jī
jīng cén
jīng tú
jīng tái
jīng wáng
jīng èr
jīng hóng
jīng ruǎn
jīng zhū
xī bì
jīn bì
chǐ bì
qiú bì
hé bì
hán bì
zhū bì
shí bì
guī bì
xuán bì
shēng bì
fǎn bì
fǎn bì
zhuàn bì
huán bì
gǔ bì
bái bì
bǎo bì
qín bì
qián bì
gǒng bì
pò bì
shōu bì
xián bì
líng bì
guī bì
suì bì
lì bì
guī bì
xuān bì
huǐ bì
diǎn bì
fèng bì
bào bì
wán bì
lián bì
tóng bì
pú bì
jīng bì
bàn bì
jiàn bì
qióng bì
lián bì
hé bì
chǔ bì
quán bì
shuāng bì
sù bì
dāng bì
zhào bì
hóng bì
zhòng bì
cóng bì
shěn bì
xuán bì
hái bì
dǐ bì
huái bì
lǚ bì
gǒng bì
zǎi bì
diǎn bì
bài bì
⒈ 即和氏璧。亦用以泛指美玉。
引汉荀悦《汉纪·武帝纪六》:“立神明通天之臺,造甲乙之帐,络以隋珠荆璧。”
南朝宋谢惠连《鞠歌行》:“南荆璧,万金貲, 卞和不斲与石离。”
北周庾信《哀江南赋》:“荆璧睨柱,受连城而见欺;载书横阶,捧珠盘而不定。”
荆jīng(1)(名)落叶灌木;叶子有长柄;掌状分裂;花小;蓝紫色。枝条可用来编筐篮。(2)(名)(Jīnɡ)姓。
璧读音:bì璧bì(名)古代的一种玉器;扁平;圆形;中间有孔;美玉的通称。