shuāng miào
shuāng wān
shuāng shèng
shuāng qīng
shuāng xīng
shuāng qī
shuāng zhēn
shuāng xī
shuāng shé
shuāng jù
shuāng shuāng
shuāng suō
shuāng máo
shuāng xiǎng
shuāng yíng
shuāng lín
shuāng shù
shuāng gān
shuāng yuān
shuāng nán
shuāng ruǐ
shuāng jiè
shuāng shǒu
shuāng huáng
shuāng yì
shuāng táng
shuāng míng
shuāng fú
shuāng liú
shuāng xiù
shuāng lù
shuāng jiān
shuāng dǎ
shuāng tāi
shuāng luó
shuāng chóng
shuāng wěi
shuāng bì
shuāng shù
shuāng chèng
shuāng fèng
shuāng xǐ
shuāng gàng
shuāng yú
shuāng zhòu
shuāng jiāo
shuāng gōu
shuāng shēng
shuāng guī
shuāng fāng
shuāng xiáo
shuāng jié
shuāng lián
shuāng jīn
shuāng què
shuāng rù
shuāng yǎn
shuāng huán
shuāng mén
shuāng é
shuāng zhū
shuāng lǐ
shuāng jiǎo
shuāng xìng
shuāng kuǎn
shuāng měi
shuāng shà
shuāng chéng
shuāng méi
shuāng guǐ
shuāng tóng
shuāng diào
shuāng shēng
shuāng xī
shuāng yǔ
shuāng zhù
shuāng guì
shuāng fèng
shuāng dāo
shuāng qiǎng
shuāng huán
shuāng tái
shuāng biān
shuāng chán
shuāng fēi
shuāng lóng
shuāng é
shuāng bǐ
shuāng yù
shuāng liào
shuāng liǎn
shuāng mù
shuāng tiāo
shuāng wén
shuāng gōng
shuāng jǐng
shuāng zuò
shuāng bì
shuāng quán
shuāng zhēn
shuāng móu
shuāng shū
shuāng yuè
shuāng zuǒ
shuāng bìn
shuāng guān
shuāng gǎng
shuāng gōu
shuāng dàng
qián bì
guī bì
lián bì
dāng bì
dǐ bì
wán bì
hé bì
fèng bì
sù bì
jīn bì
pò bì
lǚ bì
bàn bì
lián bì
diǎn bì
gǒng bì
bái bì
xián bì
quán bì
shuāng bì
qín bì
jiàn bì
pú bì
xī bì
cóng bì
diǎn bì
jīng bì
líng bì
guī bì
fǎn bì
shōu bì
hóng bì
chǔ bì
xuán bì
tóng bì
fǎn bì
bǎo bì
zǎi bì
lì bì
huán bì
zhū bì
shēng bì
qióng bì
zhào bì
huǐ bì
shí bì
guī bì
bào bì
huái bì
shěn bì
xuān bì
chǐ bì
gǒng bì
zhuàn bì
suì bì
zhòng bì
gǔ bì
xuán bì
bài bì
hán bì
hái bì
qiú bì
hé bì
⒈ 两块璧玉。
引晋傅玄《乘舆马赋》:“高颠悬日,双璧象月。”
唐骆宾王《海曲书情》诗:“江涛让双璧, 渭水掷三钱。”
⒉ 喻指一对完美的人或物。
引《北史·陆凯传》:“子暐与弟恭之并有时誉, 洛阳令贾楨见其兄弟,嘆曰:‘僕以年老,更覩双璧。’”
清珠泉居士《雪鸿小记·陈银儿》:“陈银儿 ……素服淡妆,亭亭玉立,与緑筠夹河而居,年并十九,固一时双璧也。”
《文明小史》第六十回:“这件东西倒难得,和中丞旧藏的《张黑女誌》可称双璧了。”
双shuāng(1)本义:(形)一对;两个(多为对称的;跟“单”相对):(形)一对;两个(多为对称的;跟“单”相对)(2)(名)用于成对的东西:买~袜子。(3)(形)偶数的(跟“单”相对):~号。(4)(形)加倍的:~料|~份。(5)姓。
璧读音:bì璧bì(名)古代的一种玉器;扁平;圆形;中间有孔;美玉的通称。