xīng lán
xīng wáng
xīng méng
xīng qìng
xìng fù
xīng fù
xīng píng
xīng jiē
xìng qì
xīng zuò
xīng tì
xīng dé
xīng lì
xīng zào
xīng róng
xīng jiā
xīng qíng
xīng ān
xīng shè
xìng zhǎng
xìng qù
xīng mù
xīng mén
xīng wáng
xīng shī
xīng jǔ
xīng yáo
xīng qú
xīng lóng
xīng bīng
xīng yì
xīng cí
xīng kuàng
xīng xué
xīng jiàn
xīng guó
xīng shèng
xīng bàn
xìng zhí
xīng sòng
xìng zhì
xīng shēng
xìng qǐn
xīng gōng
xīng fú
xīng huà
xīng shàn
xīng gé
xīng huài
xīng yán
xīng jū
xīng chāng
xìng wèi
xīng bāng
xīng qǐ
xīng yuè
xīng tàn
xīng fèi
xīng zhǐ
xīng shuāi
xìng yè
xīng huǐ
xīng chéng
xīng xiàng
xīng fèn
xīng fā
xīng jì
xīng huái
xìng shí
xīng xiū
xīng gōng
xīng wàng
xīng shì
xìng cí
xīng dài
xīng xián
xīng qǐ
xìng jī
xīng fǔ
xīng fàn
biān máng
shān méng
yě méng
pín méng
shù méng
háo méng
chún méng
xīng méng
yí máng
cāng méng
pí méng
xiá méng
xī méng
lí méng
chū méng
cūn méng
nóng máng
tián méng
yú máng
bà máng
diāo méng
diāo méng
gēng méng
qiáo méng
cūn méng
biān máng
⒈ 举荐民间的贤者和能者。
引《周礼·地官·遂大夫》:“三岁,大比,则帅其吏而兴甿。”
郑玄注:“兴甿,举民贤者能者。”
1. 举办,发动:兴办。兴工。兴学。兴建。兴叹(发出感叹声,如“望洋兴叹”)。百废待兴。
2. 起来:夙兴夜寐(早起晚睡)。
3. 旺盛:兴盛。兴旺。兴隆。兴衰。复兴。兴替(兴衰)。天下兴亡,匹夫有责。
4. 流行,盛行:时兴。新兴。
5. 准许:不兴胡闹。
6. 或许:兴许。
7. 姓。
甿读音:méng同“氓(méng)”。