xìng fù
xīng dé
xīng shè
xīng jì
xīng xiū
xìng jī
xīng shēng
xīng lóng
xīng fàn
xīng bàn
xīng qú
xīng qǐ
xīng huái
xīng shī
xīng gōng
xīng méng
xìng cí
xīng jiā
xīng bīng
xīng ān
xīng bāng
xīng fǔ
xīng xué
xīng gé
xīng fù
xīng huǐ
xīng shàn
xīng huà
xīng qìng
xīng yán
xīng chāng
xīng xiàng
xīng lì
xīng jū
xīng guó
xìng qì
xìng shí
xīng xián
xìng zhì
xīng yáo
xìng wèi
xīng róng
xīng shuāi
xīng shì
xīng zào
xīng sòng
xīng jiē
xìng zhí
xīng zhǐ
xīng dài
xīng huài
xìng qù
xīng chéng
xīng fèn
xīng wàng
xīng fèi
xīng jiàn
xīng fā
xīng shèng
xīng kuàng
xīng gōng
xīng qǐ
xīng wáng
xīng mù
xīng qíng
xīng yuè
xīng píng
xīng mén
xīng cí
xīng fú
xìng qǐn
xīng yì
xīng zuò
xīng wáng
xīng tì
xìng yè
xīng jǔ
xīng tàn
xīng lán
xìng zhǎng
niè huài
shāng huài
táo huài
tuí huài
niè huài
fèi huài
fǔ huài
pò huài
tū huài
zāo huài
sàn huài
sǔn huài
làn huài
xiāo huài
náo huài
pǐ huài
kān huài
yì huài
jǔ huài
chǒng huài
què huài
duò huài
zǔ huài
qǐn huài
nòng huài
jué huài
liáng huài
chí huài
shā huài
wū huài
cán huài
tì huài
biàn huài
cuī huài
bì huài
dǎo huài
gǔ huài
zhuàng huài
bì huài
jiān huài
záo pī
huǐ huài
shǐ huài
xīng huài
chè huài
chéng huài
líng huài
huī huài
tuó huài
bèi huài
lún huài
jī huài
niān huài
xì huài
bèi huài
bāo huài
duò huài
xiǔ huài
duò huài
bài huài
quē huài
duàn huài
fā huài
yán huài
bēng huài
hǎo huài
tà huài
⒈ 盛衰,成败。
引《史记·孟子荀卿列传》:“於是推儒墨道德之行事兴坏,序列著数万言而卒。”
宋叶适《纪年备遗序》:“所以存世次,观兴坏。”
明高启《送瀚公住灵岩》诗:“兴坏俱空幻,登临不用哀。”
⒉ 使衰败者得以复兴。
引《汉书·路温舒传》:“故桓文扶微兴坏,尊文武之业。”
宋曾巩《左右司郎中制》:“创制之初,举坠兴坏。”
1. 举办,发动:兴办。兴工。兴学。兴建。兴叹(发出感叹声,如“望洋兴叹”)。百废待兴。
2. 起来:夙兴夜寐(早起晚睡)。
3. 旺盛:兴盛。兴旺。兴隆。兴衰。复兴。兴替(兴衰)。天下兴亡,匹夫有责。
4. 流行,盛行:时兴。新兴。
5. 准许:不兴胡闹。
6. 或许:兴许。
7. 姓。
坏读音:huài,pēi,pī,péi[ huài ]1. 不好的;恶劣的,与“好”相对:坏人。坏事。坏习惯。
2. 东西受了损伤,被毁:破坏。败坏。
3. 坏主意:使坏。
4. 用在某些动词或形容词后,表示程度深:忙坏了。