xīng zhǐ
xīng mén
xīng shè
xīng shēng
xìng qǐn
xīng tì
xīng lán
xīng shì
xīng tàn
xìng qù
xīng qǐ
xīng yì
xīng qìng
xīng xiàng
xīng píng
xīng fǔ
xīng fèn
xīng jū
xīng cí
xīng jiā
xīng fā
xīng huái
xīng bīng
xīng wáng
xīng qǐ
xìng qì
xīng méng
xīng xiū
xīng zào
xīng mù
xīng yuè
xìng zhí
xīng guó
xìng shí
xìng zhǎng
xīng xué
xīng chāng
xīng huài
xīng shàn
xìng zhì
xīng róng
xīng gé
xìng cí
xīng dé
xìng jī
xìng wèi
xīng kuàng
xìng yè
xīng jiē
xīng sòng
xīng jǔ
xīng lì
xīng wáng
xīng qíng
xīng gōng
xīng shī
xīng fèi
xīng huà
xīng qú
xīng wàng
xīng lóng
xīng chéng
xīng gōng
xīng yáo
xīng jiàn
xīng fàn
xīng shèng
xīng dài
xīng ān
xìng fù
xīng xián
xīng bàn
xīng shuāi
xīng zuò
xīng jì
xīng huǐ
xīng bāng
xīng fú
xīng fù
xīng yán
mǐn jiē
hū jiē
cǎn jiē
jīn jiē
yōu jiē
xū jiē
yī jiē
xī jiē
cháng jiē
yuàn jiē
qū jiē
dié jiē
chì jiē
yī jiē
āi jiē
duō jiē
bēi jiē
zī jiē
xū jiē
jī jiē
màn jiē
qī jiē
qīn jiē
lián jiē
shāng jiē
fǔ jiē
zhà jiē
jīng jiē
cù jiē
xīng jiē
chēng jiē
tàn jiē
⒈ 引起感叹。
引南朝梁简文帝《答湘东王书》:“临岐有嘆,望水兴嗟。”
宋梅尧臣《九月十八日山中见杜鹃花复开》诗:“云谁未及还,对此重兴嗟。”
发出嗟叹声。南朝梁.简文帝〈答湘东王书〉:「临岐有叹,望水兴嗟。」也作「兴叹」。
1. 举办,发动:兴办。兴工。兴学。兴建。兴叹(发出感叹声,如“望洋兴叹”)。百废待兴。
2. 起来:夙兴夜寐(早起晚睡)。
3. 旺盛:兴盛。兴旺。兴隆。兴衰。复兴。兴替(兴衰)。天下兴亡,匹夫有责。
4. 流行,盛行:时兴。新兴。
5. 准许:不兴胡闹。
6. 或许:兴许。
7. 姓。
嗟读音:jiē嗟jiē(1)(动)〈书〉叹息。(2)文言叹词。