xīng fèn
xīng jǔ
xìng yè
xīng qú
xīng ān
xīng shuāi
xīng lóng
xīng xián
xīng bīng
xìng qǐn
xīng wáng
xīng zào
xīng gōng
xīng shè
xīng xiàng
xīng chāng
xīng mù
xīng méng
xīng shī
xīng mén
xīng qǐ
xīng píng
xìng zhǎng
xīng sòng
xīng huài
xīng qíng
xīng bàn
xīng lì
xīng shì
xīng kuàng
xīng jū
xīng yáo
xīng shàn
xìng wèi
xìng qù
xīng fǔ
xìng zhì
xīng xiū
xīng jì
xīng yì
xīng dài
xīng fù
xīng yuè
xīng huái
xīng fèi
xīng xué
xīng gé
xìng jī
xīng jiā
xīng zuò
xīng róng
xīng fā
xīng gōng
xīng huǐ
xīng huà
xīng shēng
xīng jiàn
xìng fù
xīng fàn
xīng guó
xìng zhí
xīng jiē
xīng tàn
xīng zhǐ
xīng shèng
xīng wàng
xīng dé
xīng qǐ
xīng cí
xīng lán
xīng chéng
xìng qì
xīng qìng
xīng tì
xīng fú
xīng wáng
xīng yán
xìng cí
xìng shí
xīng bāng
mào fàn
jū fàn
shāng fàn
bào fàn
dào fàn
jiǎ fàn
xiǎo fàn
jiān fàn
kè fàn
bài fàn
wén fàn
yóu fàn
zǎng fàn
liàng fàn
tān fàn
xīng fàn
shuǐ fàn
yùn fàn
gū fàn
fù fàn
tōng fàn
bǎi fàn
shì fàn
dǎo fàn
yān fàn
diào fàn
yōng fàn
mǎi fàn
sī fàn
shū fàn
gū fàn
dǔ fàn
dú fàn
xiāo fàn
zhuǎn fàn
huò fàn
bì fàn
⒈ 经商;贩卖。
引唐玄奘《大唐西域记·阿吒釐国》:“居人殷盛,珍宝盈积。稼穡虽备,兴贩为业。”
宋范仲淹《与中舍二子三监簿四太祝书》:“莫纵乡亲来部下兴贩。”
《儒林外史》第四七回:“虞华轩每年苦积下几两银子,便叫兴贩田地的人家来,説要买田买房子。”
经营贩卖。
1. 举办,发动:兴办。兴工。兴学。兴建。兴叹(发出感叹声,如“望洋兴叹”)。百废待兴。
2. 起来:夙兴夜寐(早起晚睡)。
3. 旺盛:兴盛。兴旺。兴隆。兴衰。复兴。兴替(兴衰)。天下兴亡,匹夫有责。
4. 流行,盛行:时兴。新兴。
5. 准许:不兴胡闹。
6. 或许:兴许。
7. 姓。
贩读音:fàn贩fàn(1)(名)旧时贩卖货物的小商人:小~。(2)(动)旧时商人买卖货物:~卖。