xìng qù
xīng wáng
xīng fàn
xīng shī
xīng ān
xīng fā
xīng shèng
xìng zhǎng
xīng qíng
xìng cí
xīng lì
xīng dé
xīng jiàn
xīng píng
xìng qǐn
xīng guó
xīng cí
xīng chāng
xīng qǐ
xīng huài
xīng shàn
xīng wáng
xīng jū
xìng jī
xīng wàng
xīng shēng
xìng qì
xìng shí
xīng xiàng
xīng fù
xīng jiē
xīng zhǐ
xīng zuò
xīng shuāi
xīng fèn
xīng lán
xīng róng
xīng sòng
xīng tì
xīng qìng
xīng yán
xīng tàn
xīng bīng
xīng shì
xīng bàn
xīng gōng
xīng bāng
xīng xué
xīng méng
xīng jì
xīng gōng
xīng fú
xīng qǐ
xīng xián
xīng lóng
xīng fèi
xìng zhì
xīng mén
xīng shè
xìng zhí
xīng huái
xìng wèi
xīng dài
xīng yuè
xīng chéng
xìng fù
xìng yè
xīng fǔ
xīng jiā
xīng mù
xīng gé
xīng zào
xīng kuàng
xīng xiū
xīng yì
xīng yáo
xīng huà
xīng qú
xīng huǐ
xīng jǔ
lóng chāng
jǐ chāng
yǒng chāng
huì chāng
fán chāng
fú chāng
xǔ chāng
tài chāng
liáng chāng
zhào chāng
xiǎn chāng
bái chāng
chì chāng
jí chāng
fēng chāng
míng chāng
shòu chāng
shèng chāng
fù chāng
dǐng chāng
ruì chāng
jìn chāng
kè chāng
ān chāng
xiá chāng
bǎi chāng
guì chāng
fán chāng
fān chāng
lián chāng
bó chāng
xīng chāng
hūn chāng
bù chāng
wén chāng
guāng chāng
féng chāng
guī chāng
róng chāng
yán chāng
nán chāng
fù chāng
pī chāng
⒈ 兴起,昌盛。 汉王充《论衡·正说》:“唐、虞、夏、殷、周者,土地之名。
引尧以唐侯嗣位, 舜从虞地得达, 禹由夏而起, 汤因殷而兴, 武王阶周而伐。皆本所兴昌之地。”
1. 举办,发动:兴办。兴工。兴学。兴建。兴叹(发出感叹声,如“望洋兴叹”)。百废待兴。
2. 起来:夙兴夜寐(早起晚睡)。
3. 旺盛:兴盛。兴旺。兴隆。兴衰。复兴。兴替(兴衰)。天下兴亡,匹夫有责。
4. 流行,盛行:时兴。新兴。
5. 准许:不兴胡闹。
6. 或许:兴许。
7. 姓。
昌读音:chāng昌chāng(1)(形)繁荣;兴旺:~明|蕃~|南~|武~|繁荣~盛。(2)(形)姓。