jiān dié
jiān nì
jiān sī
jiān sè
jiān zhào
jiān shāng
jiān qī
jiān diāo
jiān tōng
jiān wán
jiān fēng
jiān yú
jiān guài
jiān qín
jiān yóu
jiān jiàn
jiān wàng
jiān qián
jiān yín
jiān duò
jiān guān
jiān zǐ
jiān jiù
jiān xìn
jiān fǎ
jiān xiào
jiān mén
jiān dú
jiān shù
jiān lì
jiān é
jiān yǐn
jiān lù
jiān mèi
jiān wéi
jiān fú
jiān è
jiān qiáng
jiān fù
jiān huá
jiān jì
jiān guǐ
jiān nì
jiān tān
jiān xióng
jiān chán
jiān niè
jiān dào
jiān jiān
jiān jiǎo
jiān dù
jiān bào
jiān xíng
jiān chǎn
jiān duān
jiān huì
jiān yù
jiān xiá
jiān wēi
jiān xié
jiān mín
jiān yá
jiān wéi
jiān tài
jiān shù
jiān dǎn
jiān zhà
jiān bì
jiān xiá
jiān méng
jiān huá
jiān lǜ
jiān dào
jiān běn
jiān fū
jiān shuò
jiān fēi
jiān bì
jiān yán
jiān nìng
jiān háo
jiān wū
jiān xiōng
jiān chén
jiān xiǎn
jiān wěi
jiān qiǎo
jiān é
jiān tú
jiān wéi
jiān dǎng
jiān jié
jiān kuài
jiān shēng
jiān chán
jiān tōu
jiān xié
jiān zhuàng
jiān guǐ
jiān wéi
jiān zāng
jiān xiān
jiān lì
jiān sù
jiān quán
jiān chāng
jiān wū
jiān wǎng
jiān zhù
jiān kè
jiān tè
jiān zéi
jiān rén
jiān luàn
jiān péng
jiān xìng
jiān yán
jiān gù
jiān shì
jiān piàn
jiān xìn
jiān lán
jiān wěi
jiān qíng
jiān huí
jiān wǎng
jiān guǐ
jiān dù
jiān qiáng
jiān rén
jiān jiǎo
jiān xīn
jiān xì
jiān jué
jiān móu
jiān shì
jiān shuō
jiān mìng
jiān biàn
jiān xiàng
jiān xū
jiān zāng
jiān zhàn
jiān xiǎo
jiān niè
jiān fàn
shàn wàng
jiāo wàng
zhān wàng
huī wàng
chī wàng
é wàng
jiàn wàng
tān wàng
lòu wàng
kuáng wàng
jiān wàng
zhà wàng
gǔ wàng
mào wàng
qī wàng
hūn wàng
chán wàng
miù wàng
wú wàng
dì wàng
yū wàng
wū wàng
jué wàng
zhū wàng
xié wàng
kuáng wàng
jiāng wàng
zhán wàng
pī wàng
yāo wàng
chǎn wàng
pò wàng
qū wàng
mí wàng
miù wàng
chén wàng
guǐ wàng
jiǎo wàng
chī wàng
wěi wàng
dàn wàng
guài wàng
shū wàng
jiǎo wàng
gǒu wàng
yōng wàng
huò wàng
⒈ 谓奸诈虚妄。
引《后汉书·方术传序》:“是以通儒硕生,忿其姦妄不经,奏议慷慨,以为宜见藏摈。”
《三国志·吴志·孙和传》:“是时有司颇以条书问事, 和以为姦妄之人,将因事错意,以生祸心,不可长也,表宜絶之。”
《宋书·礼志二》:“及元后崩, 莽乃自服三年之礼。事皆姦妄,天下疾之。”
宋苏辙《论冬温无冰札子》:“先帝觉其姦妄,亲批圣语指其罪状。”
奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。
妄读音:wàng妄wàng(1)(形)本义:乱。(2)(形)虚妄;不合实际的:狂~|愚~。(3)(形)非分的;出了常规的;胡乱:~求|~作主张。