chǎn àn
chǎn gēng
chǎn màn
chǎn wěi
chǎn jìng
chǎn jì
chǎn lèi
chǎn yǔ
chǎn wàng
chǎn mù
chǎn zào
chǎn dú
chǎn cí
chǎn xīn
chǎn shì
chǎn zǐ
chǎn qiǎo
chǎn xùn
chǎn fū
chǎn dú
chǎn zǒu
chǎn shǒu
chǎn jiāo
chǎn xiào
chǎn yú
chǎn yán
chǎn qǔ
chǎn nìng
chǎn kǒu
chǎn wěi
chǎn tóu
chǎn kuáng
chǎn bǐ
chǎn shuō
chǎn àn
chǎn yòu
chǎn qū
chǎn guǐ
chǎn mào
chǎn shī
chǎn sù
chǎn gǔ
chǎn rén
chǎn báo
chǎn cè
chǎn huò
chǎn hài
chǎn chán
chǎn yù
chǎn màn
chǎn xiá
chǎn yì
chǎn shùn
chǎn fèng
chǎn róng
chǎn fù
chǎn zhà
chǎn jìng
chǎn dé
chǎn mào
chǎn xié
chǎn mèi
chǎn jí
chǎn ěr
yū wàng
kuáng wàng
gǒu wàng
qī wàng
shū wàng
yōng wàng
jiāo wàng
shàn wàng
qū wàng
zhān wàng
huī wàng
jiǎo wàng
zhán wàng
jué wàng
mí wàng
kuáng wàng
pò wàng
dàn wàng
guǐ wàng
miù wàng
wū wàng
chǎn wàng
chī wàng
mào wàng
zhū wàng
huò wàng
wú wàng
jiāng wàng
chī wàng
chén wàng
gǔ wàng
chán wàng
zhà wàng
jiān wàng
é wàng
hūn wàng
guài wàng
dì wàng
tān wàng
pī wàng
lòu wàng
jiàn wàng
xié wàng
miù wàng
wěi wàng
jiǎo wàng
yāo wàng
⒈ 阿谀奉承,荒唐虚妄。
引唐刘承庆《明堂灾后求直言疏》:“通事舍人逢敏奏称, 弥勒成道时有天魔烧宫,七宝臺须臾散坏,斯实諂妄之邪言,非君臣之正论。”
谄chǎn(动)谄媚、用卑贱的态度向人讨好:~媚|~言|~谀|协肩~笑。
妄读音:wàng妄wàng(1)(形)本义:乱。(2)(形)虚妄;不合实际的:狂~|愚~。(3)(形)非分的;出了常规的;胡乱:~求|~作主张。