shāng mào
shāng mù
shāng fēng
shāng yōu
shāng wáng
shāng shǔ
shāng yuán
shāng chuàng
shāng yào
shāng guāi
shāng xiè
shāng duò
shāng kēi
shāng dào
shāng bié
shāng wèi
shāng dǐ
shāng shí
shāng jiǔ
shāng chù
shāng cán
shāng kǔ
shāng cǎn
shāng rén
shāng shí
shāng dān
shāng bēi
shāng bīng
shāng xiàn
shāng qíng
shāng xīn
shāng qì
shāng xìng
shāng xù
shāng shé
shāng fèi
shāng niǎo
shāng hao
shāng fàn
shāng bān
shāng jǐn
shāng sǔn
shāng bāo
shāng ōu
shāng juě
shāng jiē
shāng shì
shāng huài
shāng cuī
shāng bā
shāng qiū
shāng lián
shāng yí
shāng gǎn
shāng hán
shāng hún
shāng qì
shāng fèn
shāng cuò
shāng chūn
shāng mìng
shāng shì
shāng hén
shāng yí
shāng wèi
shāng jǔ
shāng kē
shāng ròu
shāng kǒu
shāng huái
shāng shēn
shāng dòng
shāng mù
shāng tòng
shāng kū
shāng wéi
shāng fú
shāng luàn
shāng lián
shāng huà
shāng cí
shāng qín
shāng chuàng
shāng mǐn
shāng yǔn
shāng lín
shāng hé
shāng chǎn
shāng gōng
shāng cuì
shāng hào
shāng fá
shāng rè
shāng chōng
shāng pò
shāng āi
shāng sú
shāng shì
shāng bài
shāng tòng
shāng shén
shāng huǐ
shāng hé
shang chì
shāng chǔ
shāng fù
shāng jiā
shāng liǎn
shāng lí
shāng cè
shāng huǐ
shāng zhǐ
shāng jīn
shāng hài
wú jǐn
shāng jǐn
pù jǐn
wén jǐn
lì jǐn
chī jǐn
gā jǐn
zhòu jǐn
huā jǐn
huáng jǐn
fǎ jǐn
cū jǐn
tái jǐn
shí jǐn
shú jǐn
luó jǐn
yàn jǐn
zhuó jǐn
luán jǐn
bì jǐn
sòng jǐn
pī jǐn
huī jǐn
guàn jǐn
cuì jǐn
diāo jǐn
gōng jǐn
huàn jǐn
chūn jǐn
shǔ jǐn
shān jǐn
guò jǐn
yún jǐn
cū jǐn
zhì jǐn
yù jǐn
jì jǐn
xiāo jǐn
lí jǐn
xiá jǐn
chǐ jǐn
mán jǐn
shòu jǐn
qiū jǐn
níng jǐn
duó jǐn
nà jǐn
qī jǐn
zhī jǐn
suì jǐn
yí jǐn
hái jǐn
dì jǐn
tóng jǐn
shù jǐn
liú jǐn
shí jǐn
zhòng jǐn
ruì jǐn
cuì jǐn
bì jǐn
fēng jǐn
gǔ jǐn
cái jǐn
qīng jǐn
yāng jǐn
mǐ jǐn
bèi jǐn
fěi jǐn
xī jǐn
shī jǐn
dòu jǐn
yào jǐn
què jǐn
tú jǐn
kù jǐn
jí jǐn
yì jǐn
bā jǐn
fǎn jǐn
⒈ 语出《左传·襄公三十一年》:“子皮欲使尹何为邑。
引子产曰:‘少,未知可否。’ 子皮曰:‘愿,吾爱之,不吾叛也。使夫往而学焉,夫亦愈知治矣。’ 子产曰:‘不可……子有美锦,不使人学製焉,大官、大邑,身之所庇也,而使学者製焉,其为美锦,不亦多乎? 侨闻学而后入政,未闻以政学者也。若果行此,必有所害。’”
后因以“伤锦”谓不熟习政事而出任职官必将贻误公务。 宋王安石《游栖霞庵约平甫至因寄》诗:“官事真伤锦,君恩更饮冰。”
清王士禛《池北偶谈·谈艺二·李王二公书画》:“自此絶意荣望,敢意字民,復在畿邑,斐然学製,寧逃伤锦之讥,旷败必矣。”
伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。
锦读音:jǐn锦jǐn(1)(名)有彩色花纹的丝织品。(2)(形)色彩鲜明华丽:~霞|~缎。