mí mù
mí sā
mí gèn
mí jiǔ
mí jī
mí jìng
mí bīng
mí shí
mí lún
mí liú
mí màn
mí dù
mí kuàng
mí chǐ
mí wàng
mí shì
mí lóng
mí sàn
mí dài
mí shàn
mí yuǎn
mí guǎng
mí nián
mí jiě
mí yíng
mí jìng
mí fēng
mí gāo
mí yǎn
mí mí
mí méng
mí lè
mí máng
mí dǔ
mí luó
mí wén
mí tuó
mí yì
mí jié
mí shì
mí mí
mí zōng
mí rì
mí bǔ
mí zhì
mí féng
mí suì
mí tuó
mí kuò
mí mǎn
mí fàn
mí pèi
mí miǎo
mí jīn
mí lì
mí màn
mí dào
mí yì
mí yuè
mí hé
mí yǐ
mí cháng
mí xún
mí shēng
mí yǒng
mí lún
mí liú
mí jīn
mí lǐ
mí tiān
mí sūn
mí xiè
⒈ 远甥;外甥之子。
引《左传·哀公二十三年》:“以肥之得备弥甥也。”
杜预注:“弥,远也。 康子父之舅氏,故称弥甥。”
宋李曾伯《挽吴总干》诗之二:“夙託弥甥列,常怀范叔寒。”
清钱谦益《毛君墓志铭》:“君娶戈氏,於仲醇为弥甥婿。”
1. 满,遍:弥满。弥月(a.整一个月;b.婴儿满月)。弥望(满眼)。弥天(满天,形容极大的)。
2. 补,合:弥补。弥缝。弥封。
3. 更加:弥坚。欲盖弥彰。
4. 水满的样子:弥漫。
5. 久,远:弥留(病久留不去,后称病重将死)。弥亘(连绵不断)。
6. 姓。
甥读音:shēng甥shēng(名)外甥;姐姐或妹妹的儿子。