mí fēng
mí shí
mí dào
mí méng
mí yǒng
mí miǎo
mí gāo
mí wàng
mí màn
mí shì
mí jié
mí mù
mí féng
mí dǔ
mí kuò
mí màn
mí tuó
mí chǐ
mí pèi
mí sūn
mí shì
mí yì
mí dù
mí kuàng
mí jìng
mí dài
mí gèn
mí nián
mí zōng
mí yíng
mí jiě
mí jìng
mí lún
mí mí
mí mí
mí sā
mí jī
mí jiǔ
mí sàn
mí mǎn
mí lì
mí luó
mí tuó
mí liú
mí jīn
mí rì
mí shēng
mí zhì
mí tiān
mí guǎng
mí wén
mí yuè
mí bǔ
mí lè
mí jīn
mí suì
mí yuǎn
mí lún
mí lǐ
mí bīng
mí liú
mí shàn
mí yǎn
mí xún
mí xiè
mí máng
mí fàn
mí yì
mí lóng
mí yǐ
mí hé
mí cháng
sì chǐ
hào chǐ
mí chǐ
duò chǐ
shù chǐ
chóng chǐ
xiōng chǐ
lì chǐ
tài chǐ
shē chǐ
héng chǐ
guì chǐ
hóng chǐ
hù chǐ
yín chǐ
jiāo chǐ
huá chǐ
bù chǐ
tài chǐ
jiàn chǐ
yǎn chǐ
xié chǐ
làn chǐ
háo chǐ
fú chǐ
kuā chǐ
zhēn chǐ
diāo chǐ
fù chǐ
hóng chǐ
fēng chǐ
tān chǐ
yóu chǐ
ào chǐ
qīng chǐ
bāo chǐ
hóng chǐ
yú chǐ
bēi chǐ
diāo chǐ
qióng chǐ
tài chǐ
jì chǐ
fán chǐ
zòng chǐ
ráo chǐ
mí chǐ
hào chǐ
hóng chǐ
guī chǐ
⒈ 靡侈,奢侈。弥,通“靡”。
引《韩非子·十过》:“食器雕琢,觴酌刻鏤,四壁堊墀,茵席雕文,此弥侈矣。”
《汉书·地理志下》:“故其俗弥侈,织作冰紈綺绣纯丽之物,号为冠带衣履天下。”
《三国志·魏志·夏侯玄传》:“朴素之教兴於本朝,则弥侈之心自消於下矣。”
1. 满,遍:弥满。弥月(a.整一个月;b.婴儿满月)。弥望(满眼)。弥天(满天,形容极大的)。
2. 补,合:弥补。弥缝。弥封。
3. 更加:弥坚。欲盖弥彰。
4. 水满的样子:弥漫。
5. 久,远:弥留(病久留不去,后称病重将死)。弥亘(连绵不断)。
6. 姓。
侈读音:chǐ侈chǐ(1)(形)〈书〉浪费。(2)(动)夸大:~靡。